Ấn Ký Tình Nô – Chương 11: Âm mưu đen tối – Botruyen

Ấn Ký Tình Nô - Chương 11: Âm mưu đen tối

Lúc bấy giờ, Lê Ân đã thầm quyết định phải trở thành nam nhân đầu tiên của Eo, hắn quay sang hỏi nàng :

“ Chỗ em ở còn phòng cho thuê không?”

Eo vừa lau chùi mặt bàn đáp :

“ Chỗ em không còn phòng trống, để em hỏi bạn giúp anh, Anh muốn loại phòng như thế nào ?”

Lê Ân cũng cầm một chiếc giẻ, vừa lau chùi vừa trò chuyện với Eo :

“ Uhm, không gấp , tạm thời anh ở khách sạn cũng được”

Eo có chút tiếc nuối, nói:

“ tiếc quá, chỗ em ở rất gần quán, phòng ốc rộng rãi giá cả lại mềm”

Chỗ trọ của Eo là một căn nhà rộng rãi 2 tầng, gồm 4 phòng ngủ ở tầng trên, mỗi phòng đều có phòng tắm và tolet riêng, phòng khách lớn và nhà bếp, phòng ăn tầng dưới thì dùng chung, không gian mở đủ sinh hoạt cho cả đại gia đình.

Tất nhiên Lê Ân cũng tiếc, không được ở cạnh Eo để dễ dàng thực hiện ý đồ, nhưng hắn cũng đã nghĩ ra một thứ thay hắn ở cạnh Eo, có thể giám sát nàng hai bốn trên hai bốn, đó là ĐẠO CỤ: con mắt giám sát mục tiêu từ cấp S trở xuống trong 10.000 km, đạo cụ này lần nâng cấp MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 5 được hệ thống tặng, cộng dụng của nó là bám sát , cung cấp hình ảnh và âm thanh của mục tiêu mọi lúc cho chủ nhân, có thể xem lại bất kỳ lúc nào, có thể nói đạo cụ này như một chiếc camera tàng hình luôn quay lén mục tiêu, mà không bị phát hiện.

Tất nhiên cũng có mặt hạn chế là chỉ theo dõi được từ cấp S trở xuống, phạm vi mục tiêu theo dõi không quá 10.000km so với vị trí của chủ nhân.

Lê Ân nhìn về Eo một cách nghiêm túc, trong mắt bắn ra một vật có hình dạng như cái tròng mắt, cái này chỉ có hắn mới nhìn thấy được, vật này luôn nhìn về phía Eo. Lê Ân cũng yên tâm chào hỏi Eo và chị quản lý rồi rời khỏi, ngày mai chính thức đi làm.

Sáng ngày hôm sau, hắn đến quán khá sớm , lúc này chị quản lý vừa mới tới, giao cho hắn vài công việc như lau dọn xắp xếp bưng bê bàn ghế, các thứ linh tinh khác. Lê Ân tay chân nhanh nhẹn làm xong hết công việc đến giữa trưa thì được cho nghĩ, cả Eo nhờ hắn cũng được nghĩ sớm, buổi chiều nàng còn phải lên trường. Chị quản lý thì mừng thầm, thấy năng suất làm việc tay chân của nhân viên mới rất cao, không những bưng bê di chuyển vật nặng hắn còn phụ giúp làm các việc khác để mọi người cùng xong việc sớm. Eo và Lê Ân được về sớm, đang sánh bước cùng nhau trên hè phố, Lê Ân quay sang hỏi Eo:

“ Eo có biết quán nào ăn trưa không ?, anh mới đến đây, còn lạ lẫm quá.”

Eo cũng cao hứng cười tươi:

“ Đi với em, hôm nay em mời, nhờ anh mà em được nghĩ sớm”

Lê Ân có nét tiếu dung nói:

“ Có gì đâu, làm chung với nhau mà, sau này có việc gì cứ nói với anh”

Eo thấy hắn hào sãng như vậy cũng chỉ biết gật đầu

Một lúc sau, 2 người ngồi ăn trong một quán khá thoáng mát và sạch sẽ, đây là một quán ăn bình dân nhưng thức ăn ở đây khá hợp khẩu vị của Lê Ân. Cả hai vừa dùng bữa vừa trò chuyện về chủ để ẩm thực rất vui vẻ… Đến lúc thanh toán, Lê Ân giành trả tiền nhưng Eo nhất quyết mời hắn bữa này, hắn cũng đành nhường nàng: “ Vậy hôm khác nhất định để anh mời lại nhé” . Eo cũng vui vẻ nhận lời

Eo đến trường học, còn Lê Ân kiếm một quán ca phê yên tĩnh lên mạng kiếm vài thông tin …thỉnh thoảng lại giám sát Eo từ xa vì hắn bất ngờ phát hiện một sự tình vào đêm qua.

Căn nhà Eo đang ở có bốn phòng ngủ là 5 người cùng thuê chung, hai nam ba nữ, hai nam kia ở hai phòng, Eo cũng riêng một phòng,hai nữ còn lại thì ở chung một phòng. Trong này tình cờ có một thanh niên là tiền bối ở trường của Eo tên Tân, ba người còn lại thì khác trường mà Eo cũng không thân thiết lắm. Đặc biệt tên Tân này là một tên tiểu bạch kiểm, đeo kính ra dáng lạnh lùng trí thức. Theo như Lê Ân quan sát đêm qua, khi tên này trở về thì Eo cố tình ra đón nói chuyện với hắn, lúc hai người chuẩn bị ai về phòng nấy thì Tân cũng đặc biệt xoa đầu Eo một cái thay lời động viên… Dựa vào thái độ trong khi nói chuyện thì tên Tân này chỉ xem Eo như em gái, nhưng Eo có khả năng là thầm thích hắn. Bởi vậy lúc này Lê Ân phải đặc biệt quan sát Eo, không may để thằng khác cướp mất cái trinh trắng của Eo thì lại hỏng chuyện.

Hắn vừa nhâm nhi ly cà phê vừa nghĩ ra đối sách.

Hồi sau hắn quyết định đến trường Eo một chuyến, mục đích là thăm dò tên Tân kia.

Trường Eo là một trường Y khoa, nổi tiếng ở thành phố A, có bệnh viên riêng trực thuộc của nhà trường, lúc này Eo đang ngồi ở giảng đường, thỉnh thoảng nàng liếc nhìn về phía bên kia, nơi đó Tân đang ngồi cạnh một bạn nữ. Lê Ân không vào trường, vẫn đang ngồi một quán cà phê trước cổng trường, nhưng mọi động tỉnh của Eo hắn đều thấy hết

Hắn cười nhếch mép có chút thú vị, hắn vừa thấy được nét thất vọng của Eo, hắn suy đoán tên Tân kia đã có người yêu là nữ nhân đang ngồi cạnh.

Hồ Ân phóng tầm mắt về phía cặp đôi, nhận thấy rằng cô gái ngồi cùng Tân chỉ đẳng cấp B nhưng khí chất khá kiêu kỳ, sang chảnh. Nếu so về nhan sắc thì Eo dễ thương hơn nhiều, bất quá nữ nhân này có dáng người khá cao

Sau khi tan lớp, Eo có chút khẩn trương đi đến trước mặt Tân, thấy vậy nữ kia quay qua Tân lườm hắn một cái không nói gì, bỏ đi một mạch, Tân luyến tiếc nhìn theo.

Nữ nhân kia tên là Thu, hoa khôi khoá của Tân, cả khoá ai cũng biết là Tân luôn theo đuổi Thu, nhưng Eo là hậu bối khoá dưới thì lại không biết, biết Tân vẫn độc thân nên Eo có chút mạnh dạn. Lúc này đây Eo chận đường Tân để nói chuyện gì đó rất quan trọng , mặt hiện lên vẻ ngại ngùng bối rối nói:

“ Anh Tân, tối nay… anh rãnh không… đi ăn tối cùng em?”

Tân nhìn Eo một cái rồi nhìn theo bóng lưng Thu dần xa khuất đáp:

“Anh chưa biết… có gì anh gọi em sau nhé, giờ anh đi trước có tí việc”

Có chút hụt hẫng, Eo khẽ gật đầu.

Lê Ân quan sát hết mọi diễn biến, trầm ngâm một hồi, ánh mắt có chút biến hoá, nói thầm “ Tiện nghi cho ngươi “

Lúc này đã hơn 7 giờ tối, tại một nhà hàng cao cấp, trong một gian phòng khép kín phong cách cửa kéo, Lê Ân đang ngồi đối diện với Eo nhìn ra cửa sổ. Eo tối hôm nay vận một chiếc váy voan dài đến mắt cá chân , màu sắc xuân hè vừa nữ tính duyên dáng lại vừa trẻ trung, trang điểm sương sương không mất đi nét mộc mạc đáng yêu vốn có mà lại tăng thêm phần khả ái đến cực điểm. Dù đã gặp qua Eo nhiều lần nhưng bộ dạng này của nàng lại khiến Lê Ân si ngốc, trái tim loạn nhịp…Eo tối nay sửa soạn như vậy không phải vì Lê Ân, vốn nàng chuẩn bị cho buổi hẹn với Tân tiền bối, nhưng phút cuối Tân lại gọi điện báo huỷ, nàng rầu rĩ chưa kịp thay đồ thì Lê Ân gọi điện rũ đi ăn tối. Lý do hắn có phiếu giảm giá đặc biệt của một nhà hàng hải sản sushi truyền thống, chỉ dùng trong tối hôm nay cho hai người. Eo trước đó tán gẫu về chuyện ẩm thực cũng có nhắc qua là nàng rất khoái ăn sushi và hẹn sau này cùng ăn một bữa…

Lúc bấy giờ, Eo vẫn bần thần nhìn ra ngoài của sổ, ngoài kia là một mãnh sân nhỏ, trồng vài bụi hoa, giữa là một cây anh đào trưởng thành, phía đối diện khoảng 20 met cũng là cửa sổ đang khép của một gian phòng khác.

Bất thình lình, cửa sổ phía đối diện, được kéo ra khoảng một cánh tay, tràng cảnh trong gian phòng kia bỗng lộ ra ngoài. Eo đang nhìn về phía đó cũng bị thu hút, một thoáng sau nàng đưa tay lên bụm miệng, mặt tái đi, đôi mắt ánh lên hoang mang và ửng đỏ. Lê Ân cũng nhìn phía đó một lúc rồi đưa tay kéo của sổ lại, ngập ngừng nói :

“ Người ở đây thật bất lịch sự quá…”

Nguyên lai, cái cảnh tượng sau cánh cửa sổ kia là một nam và một nữ đang hôn nhau ngấu nghiến, rồi người nam còn kéo áo người nữ xuống, úp mặt vào trước ngực ả, nữ thì ngửa đầu thở dốc, tay ôm đầu thanh niên, cả hai say sưa đến mức không biết cửa sổ đã bị mở… Nam nhân này không phải ai xa lạ mà là Tân, người mà Eo đang để ý và Thu, người hồi chiều Eo gặp qua…Khoảng cách cũng không quá xa, mới nhìn Eo đã nhận ra hai người bọn họ đang làm chuyện hoang đương ngay trong phòng riêng của nhà hàng.

Eo nhận biết Tân từ một năm trước, khi nàng mới nhập học năm nhất, Tân là một sinh viên năm ba được học bổng toàn phần, hắn cao ráo, trắng trẻo, vẻ đẹp thư sinh có chút lạnh lùng, cùng cặp kính toát lên nét thần bí nguy hiểm. Lúc đó, Tân được đọc bài phát biểu trước toàn trường để đón chào tân sinh viên, nên đa phần sinh viên năm nhất đều biết hắn, đặc biệt là nữ sinh càng chú ý hắn hơn, trong đó có Eo… Sau này không biết cơ duyên nào, hắn còn chuyển vào ở chung nhà với Eo khi căn nhà này còn trống một phòng. Từ đó đến nay cũng được ba tháng, không ngắn không dài, nhưng nhờ cùng trường Eo được hắn chỉ bảo tận tình bài vở chuyên ngành và cả hai cũng trở nên thân thiết hơn, thỉnh thoảng có chút mập mờ…

Eo chính là cái loại thiếu nữ mộng mơ ngôn tình điển hình, từ nhỏ đến lớn chưa từng để ý qua nam nhân nào, rồi bước vào đại học bị hấp dẫn bởi một tiền bối soái ca học giỏi , cũng tình cờ đến mức lại hữu duyên sống chung dưới một mái nhà. Bao nhiêu mập mờ , mơ mộng làm cho thiếu nữ si tâm vọng tưởng. Những tưởng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, nhưng hôm nay như bị tạt một gáo nước lạnh làm Eo tỉnh mộng…

Sau một hồi trầm mặt cúi đầu, Eo đột nhiên nói :

“ Xin lỗi anh Ân, Em thấy hơi mệt, em xin về trước đây”

Nói rồi không chờ Ân đồng ý, nàng vội vàng mở cửa đi ra…

Bên cạnh nhà hàng là một cái công viên, Eo chậm rãi đến một băng ghế rồi ngồi xuống… Một lúc sau, người thanh niên vận đồ đen xuất hiện đưa tới trước mặt nàng một lon nước ngọt vị dâu tây, là vị nàng thích uống. Thoáng chút giật mình nàng kêu lên :

“Anh Ân…”

Lê Ân cũng ngồi xuống bên cạnh nàng, dịu dàng nói:

“Em không khoẻ ở đâu, anh lo cho em lắm… Nếu có gì phiền muộn cứ nói ra… xem anh như là người anh trai, người bạn…”

Không hiểu sao khi nghe được giọng nói này, Eo cảm giác ấm áp, tin tưởng lạ kỳ …Nàng bắt đầu trút bầu tâm sự, Lê Ân lắng nghe, nhiều lúc cũng lên tiếng cảm thán.

Thật ra trước khi ngồi xuống, Lê Ân đã nuốt một viên ngọc nhỏ là đạo cụ “Âm Ngôn Ấm Áp” đạo cụ này có công dụng khi nói chuyện làm người nghe bất giác cảm thấy ấm áp, tin tưởng, thân thiết hơn người nhà, có tác dụng trong ba tiếng.

Lê Ân có nhiều vật phẩm nhận được từ hệ thống nhưng chưa có cơ hội dùng, lúc này “ Âm Ngôn Ấm Áp” giúp hắn kéo gần quan hệ với Eo, người mà hắn chọn để hoàn thành nhiệm vụ mở rộng “phá trinh”.

Đối với Eo, hắn nhận định là đối tượng thích hợp nhất, vừa dùng làm nhiệm vụ vừa có thể làm bạn gái luôn. Không muốn là thằng khốn nạn cướp đoạt trinh tiết nàng mà muốn trở thành người nàng yêu thương có thể giao lần đầu cho hắn.

Sau khi nghe được bao nhiêu nỗi lòng thiếu nữ, Lê Ân cũng kể cho Eo nghe mối tình đầu đơn phương của hắn, tất nhiên là dấu nhẹm phần bị hãm hại, Eo nghe qua cũng rất đồng cảm, hai người cùng cảnh ngộ, ánh mắt thỉnh thoảng va nhau, bầu không khí cũng trở nên có chút mập mờ…

Lê Ân biết cũng đã đến lúc rồi… thời điểm then chốt để thu lưới… Một kế hoạch tốn khá nhiều tâm tư thủ đoạn của hắn, nhưng cũng đi theo đúng lộ trình sớm đã đặt ra.

Đầu tiên phải nhờ vào công năng của “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 5” mới thực hiện thành công được kế hoạch . Lúc nghe được Eo hẹn Tân dùng bữa tối hắn đã viết ra một kịch bản…Vô tình quan sát Thu từ xa lúc trong giảng đường, phát hiện thấy nàng thường xem điện thoại, ngắm nghía mê mẫn những túi xách hàng hiệu đắt tiền…Lê Ân đặt một chiếc túi xách hàng hiệu giá hơn 3000zen, rồi nhờ shiper chuyển nhanh đến trường cho Thu kèm một mẫu giấy “Một chút tâm ý. Nếu Thu bằng lòng nhận món quà này hẹn Thu 7h tối đến nhà hàng hải sản Quý Tộc, phòng Vip 14 đã đặt sẵn cùng dùng bữa tối”. Thu nhận được cái túi mình mê muội bấy lâu nay thì hoan hỷ vô cùng, cũng tò mò muốn biết người tặng là ai, lại nói điểm hẹn là nhà hàng nổi tiếng trong thành phố, có ngốc mới không đi…Tiếp tục theo dõi Thu, nàng trở về nhà tắm rửa, thay áo quần trang điểm đi dùng bữa với đại gia thần bí, vào lúc Thu đang tắm, Lê Ân ẩn núp bên ngoài, đối với cao thủ khinh công thượng thừa như hắn, rình rập là một chuyện đơn giản… À, không phải rình Thu tắm, mà là rình chôm cái điện thoại của Thu để trên bàn, dùng mắt thần “cách không di chuyển đồ vật” lấy điện thoại ra bên ngoài, phạm vi không quá 100 met và đồ vật không nặng hơn 10kg là được. Điện thoại vào tay, hắn nhớ mật khẩu Thu từng dùng qua để mở máy, rồi gửi một tin nhắn đến cho Tân nội dung là” Hẹn Tân 7 giờ ở nhà hàng Quý Tộc phòng Vip 14 đã đặt chỗ”. Khi nhận được tin nhắn hồi âm của Tân đã đồng ý, hắn liền xoá, rồi di chuyển điện thoại về chỗ cũ…nhìn phòng tắm nuốt một ngụm nước miếng…

Trong khi đó Tân đã đồng ý ăn tối với Eo thì nhận được tin nhắn của Thu, không phân vân nhiều liền huỷ hẹn Eo, Thu mới là mục tiêu của hắn, Eo như đứa con nít mới lớn làm hắn không có hứng thú mấy, Thu thì khác, chân dài sang chảnh là hoa khôi của khoá năm 3, ước mơ của bao chàng trai trong trường.

Lê Ân đã quan sát địa hình của Nhà hàng Quý tộc rồi đặt trước hai phòng vip có cửa sổ đối diện nhau chỉ cách một khoảng sân vườn nhỏ, phòng 14 hắn lấy tên Thu và Tân.

Lúc 7 giờ Tân tới nơi, được nhân viên dẫn vào phòng 14 còn Thu đến sau một tý . Cả hai gặp nhau cũng không ngạc nhiên lắm, Thu thì biết rõ Tân đang theo đuổi nàng. Ngồi xuống gọi món xong xuôi, nhân viên rời đi kéo cửa phòng lại, cũng là lúc cả Thu và Tân thấy trong mắt đối phương toàn là lửa dục. Bất giác hai người lại gần nhau, vồ lấy nhau và cơn động dục bắt đầu điên cuồng…

Nguyên lai, Lê Ân đã bố trí ở góc phòng một viên “ phiêu hương đan”, chỉ cần bóp nát, một làn hương nhàn nhạt sẽ kích phát dục vọng của mọi động vật một cách mạnh mẽ, là xuân dược dưới dạng mùi hương trong phạm vi đủ một căn phòng. Hắn ở phòng đối diện cùng Eo, nhìn xuyên tường thấy cửa phòng Tân vừa đóng lại, liền dùng mắt thần cách không nghiền ép viên xuân dược. Mọi thủ đoạn của hắn thần không biết quỷ không hay…

Rồi khi hai thanh niên này bắt đầu ngấm thuốc, hôn hít sờ mò nhau, thì Lê Ân dùng mắt thần cách không mở cửa sổ cho Eo nhìn thấy cảnh nóng…

Múc đích là làm cho Eo hết mơ mộng về tiền bối Tân. Khi Eo đã chết tâm, Lê Ân sẽ ở bên cạnh nàng an ủi, quan tâm, thừa cơ tán tỉnh. Loại một đối thủ nặng ký, tạo cơ hội cho mình. Kế hoạch này hắn cũng tốn mấy đan dược và đạo cụ, đặc biệt còn giúp tên tiền bối tốt số thịt được người trong mộng.

Còn bây giờ đến chuyện của hắn, có “thịt” được Eo hay không phải nhờ vào bổn sự…

Lê Ân đối với Eo là thật lòng, từ sâu trong tâm can có một loại kiêu ngạo chinh phục không cho phép hắn hạ xuân dược với Eo… Hắn vẫn còn một “ phiêu hương đan” một “ ly rượu hồi xuân”…