Của Ta Minh Tinh Nữ Nô – Chương 119: Quyền vương trò chơi(3) – Botruyen

Của Ta Minh Tinh Nữ Nô - Chương 119: Quyền vương trò chơi(3)

Theo đó Nhiệt Ba cùng Dương Mịch bắt đầu ngồi xổm xuống trước mặt mọi người,đem Băng Băng các nàng chân ngọc nâng lên,lè ra lưỡi bắt đầu liếm lấy.

Cứ như vậy sau vài phút,Dương Mịch cùng Nhiệt Ba hai người đã liếm qua chân ba người,lần lượt là Siyoung,Băng Băng cùng Tống Dục Hân.

Lúc này Dương Mịch hai người một bộ mặt do dự nhìn đến Kim Thần đang khinh bỉ bắt chéo chân nhìn các nàng.Cuối cùng vẫn là cố nén xuống kịch liệt khó chịu bên trong nội tâm tiến về phía Kim Thần nàng.

Kim Thần châm chọc nói.

-Đại gia,hôm nay giới thiệu cho mọi người của ta hai tiểu mẫu cẩu đây.

-Chó cái,mau đến cho ta liếm ngón chân.

Dương Mịch cùng Nhiệt Ba nào còn có thể chịu đựng được Kim Thần sỉ nhục,trực tiếp đứng dậy hung hăng quát lớn.

-Tiện nhân,là ai cho ngươi lá gan.

Dương Mịch nói xong ngay lập tức bổ nhào về phía Kim Thần,tay phải dùng sức tát mạnh một cái,sau đó giật tóc lôi nàng xuống ghế.Kim Thần đương nhiên cũng làm ra phản kháng nhưng đã học qua công phu Dương Mịch,nàng thế nào là đối thủ,chính nàng chịu đến Dương Mịch một cái tát thật mạnh,sau đó bị Dương Mịch lôi xuống ghế rồi lại ăn một cước vào bụng.Nhiêt Ba ngay sau đó cũng thuận thế mà đạp vào phía sau đầu gối nàng,một tay nắm tóc Kim Thần,kéo đầu nàng ra sau,cười cười nói.

-Chó cái,ngươi dám ra lệnh cho ta một lần nữa,ta lập tức để cho ngươi đau đớn.

Dương Mịch vẫn chưa thỏa mãn,giày cao gót đá thẳng vào Kim Thần hạ thể,hung tợn nói.

-Ngươi hình như quên mất thân phận của mình,để ta nhắc lại cho ngươi nhớ.

-Đinh,người chơi Dương Mịch cùng Nhiệt Ba không tuân thủ quy tắc trò chơi,cưỡng ép trừng phạt lần một.

Dương Mịch vừa có ý định dậy dỗ Kim Thần lại một phen,hệ thống âm thanh lại vang lên.

Lập tức một đạo chùm tia sáng màu xanh từ phía màn hình bắn vào trên người Dương Mịch,Nhiệt Ba hai người,sau đó chỉ thấy Nhiệt Ba hai người đột ngột run rẩy,buông ra Kim Thần,quỳ xuống ôm đầu rên rỉ,khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn.

-Hộc…hộc…mau…mau dừng lại.

Dương Mịch hai người thân thể không thể kiên trì nổi,lung lay ngã xuống nằm bệt trên sàn nhà.

-A..,A…mau dừng lại…,lão công…cứu ta…

hai người quằn quại ôm đầu,kịch liệt dẫy dụa trên mặt đất kêu gào,cố gắng ngẩng đầu lên hướng về phía Dương Kỳ cầu cứu.

Chứng kiến cảnh tượng này,tất cả mọi người ai nấy đều khẩn trương lên,luống cuống không biết làm thế nào.Hoảng sợ mà suy nghĩ.

-Kết thúc trừng phạt,lần thứ hai nhắc nhở sẽ trực tiếp gạt bỏ.

Âm thanh hệ thống vừa vang lên Nhiệt Ba hai người như được đại xá,ngồi ở trên mặt đất tham lam hô hấp.

-Dương Mịch,Nhiệt Ba,các ngươi cảm thấy thế nào.

Hai người nghĩ đến vừa rồi cảm giác đau đớn,không khỏi rùng mình một cái,nhắm mắt lại qua loa trả lời.

-Băng Băng chúng ta không sao.

Tiếp đó,mọi người giống như đã hiểu được chỗ đáng sợ của hệ thống,tất cả đều nghiêm túc hơn hẳn,không còn có dao động bộ dáng.

Dĩnh Bảo phức tạp liếc nhìn trên màn hình,nói.

-Hai ngươi mau hoàn thành mệnh lệnh,đừng đùa nghịch.

Dứt lời,Kim Thần mang theo bộ dạng lộn xộn ngồi lại lên ghế,nàng sờ lên chính mình khuôn mặt,cảm giác được đau rát do vừa rồi Dương Mịch cái tát để lại,Kim Thần nhổ một bãi nước bọt vào chính chân mình,ác tâm nói.

-Chó cái,vừa rồi oai phong lắm mà,thế nào còn không nhanh chóng cho ta liếm ngón chân.

Liếm hay không liếm?

Rơi vào đường cùng,Dương Mịch hai người không thể nào không liếm,tủi nhục cùng căm tức đưa ra đầu lưỡi dài trực tiếp liếm lên Kim Thần ngón chân.