Đại Việt Dâm Thần – Chương 73 Dấu hiệu của bão tố – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 2 năm trước

Đại Việt Dâm Thần - Chương 73 Dấu hiệu của bão tố

Sau khi tiếp chuyện với Dương , Thành Nam cũng ra bồi tiếp Ánh Hoằng , dù sao thì người ta cũng là chủ nhà , không chào hỏi thì có chút không đúng . Còn phần Dương , vì rất có vẻ thân mật với Thành Nam nên Dương liền trở thành trung tâm để mọi người đến giao tiếp , góc tối mà hắn chọn bây giờ đã trở nên náo nhiệt .

……

Cuối cùng bữa tửu yến cũng kết thúc , sau khi từ biệt Ánh Dương và Thành Nam , Dương rời Hoa Liên Tông để trở về khách sạn . Lúc này trời cũng đã tối , mọi người trên đường xá đã bớt đông . Đáng lẽ định gọi xe ngựa đi về nhưng vì muốn tận hưởng không khí buổi tối ở Kiến Xương nên ba người quyết định đi bộ trở về . Con đường từ Hoa Liên tông đến khách sạn trùng hợp là liền kề một con sông . Con sông này được người dân nơi đây gọi là Hải Tình . Sở dĩ nó có chữ tình trong tên vì do nơi đây chính là nơi hẹn hò , hú hí của các cặp tình lữ yêu nhau . Dương quét mắt một lượt thì thấy không ít cặp đôi đang môi trong môi tay trong tay , nói lời đường mật . Chợt một tấm lưng quen thuộc lọt vào trong mắt Dương . Từ đằng sau Dương cảm nhận được nỗi buồn trong cô gái trước mặt . Ra lệnh cho Hắc Minh , Bạch Minh ra về , Dương tiến tới .

– Được gả cho con của Đại trưởng lão của tông phái to nhất Thái Bình quốc , Ánh Nguyệt cô nương không ở nhà chung vui mà chạy ra đây cô đơn một mình vậy .

Bất ngờ có một giọng nói từ đằng sau khiến cho Ánh Nguyệt không khỏi giật mình khiến cho . Nhưng khi định hình rõ lại , trái tim nàng thót lên vì người trong mộng của nàng lại xuất hiện . Chưa nói gì nhưng mới gặp cờ – rút khuôn mặt Ánh Nguyệt đã trở nên ửng hồng , cũng may là trời đã có chút đen nên Dương không thể nhận ra sự thay đổi :

– Dương .. dương công tử , công tử làm gì ở đây , chờ … chờ ai sao ??

Dương thắc mắc tại sao Ánh Nguyệt lại hỏi “ chờ ai “ thì chợt nhớ ra đây là nơi các cặp tình nhân hẹn hò . Trách không được nàng ấy hiểu nhầm là Dương đến chờ tình nhân . Nghĩ vậy Dương cười cười nói :

– Đâu có , ta chỉ vừa từ Hoa Liên Tông chỗ nàng dự tửu yến trở về ! Đi qua vô tình thì gặp được tiểu thư đây !

Ánh nguyệt lúc này mới sựng nhớ ra . Gặp gặp Dương khiến cho nàng không khỏi hồ đồ . Chính mình còn vừa mời tiếp đón hắn từ cổng vào , vậy mà … Nhưng lại nghĩ đến bữa tiệc tại nhà , Ánh Nguyệt lại cảm thấy buồn tủi , nàng quay mặt đi vì không muốn Dương bắt gặp tâm trạng của mình bây giờ . Nhưng dẫu gì Dương cũng có kinh nghiệm vô cùng to lớn trong tình trường nên không khó để hắn nhận ra sự thay đổi của Ánh Nguyệt :

  • Không muốn gả cho hắn sao ??

    Ánh nguyệt cảm nhận được sự thấu hiểu của Dương , nàng xúc động nhìn hắn , rồi quay đi nhìn xa xăm , nhẹ nhàng gật đầu .

    • Lần trước tại đại hội thiếu niên anh tài , tên đó cùng với thiếu chủ của Vũ Phúc Lạc Chính Nguyễn Thành Nam có xuất hiện . Tình cờ hắn bắt gặp ta rồi nãy sinh ý đồ , cũng không ngờ hắn dám tới tận đây đàm phán với cha ta ….

    Nói đến cha mình Ánh nguyệt thở dài buồn bã .

– Rồi hắn đã đạt được thoả thuận với cha nàng , khiến nàng giống như món đồ bị bán đi .??

Dương nói tiếp lời .

Nàng buồn bã gật đầu , giọt lệ đã khẽ xuất hiện trên khoé mắt :

– Ta biết cha ta cũng là suy nghĩ tới lợi ích của gia tộc , thế nhưng còn ta , ta là con lão mà ….

Dừng một lúc Ánh Nguyệt lại nói tiếp :

– Cả ca ca ta cũng vậy , khi xưa thì luôn luôn hết mực bảo vệ ta , nhưng giờ thì sao…. một tiếng Thành Công đệ hai tiếng Thành Công đệ !

Nghe vậy Dương nheo mắt :

– Cả Ánh Dương cũng vậy sao ?

Ánh Nguyệt gật đầu . Đến đây Dương liền cảm thán trong lòng :

  • Đúng là lòng người , lần đầu tiên mình nhận thức sai người !

    Lúc trước thấy thái độ của Ánh Dương đối với Dương , hắn còn tưởng tên họ Ánh đó là một thanh niên niềm nở , thì ra cũng là coi trọng cái thiên phú của Dương .

    Hai người tiếp tục tâm sự một hồi thì đằng xa một thị nữ chạy đến :

  • Tiểu thư , tiểu thư đây rồi ! Lão gia đang gọi tiểu thư trở lại yến tửu đó !

    Ánh Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu :

– Ta đã biết , ngươi trở lại trước đi !

Nói rồi nàng quay ra với Dương :

  • Dương công tử được tâm sự với chàng , ta cảm thấy thật khuây khoả ! Bây giờ ta phải trở lại rồi , cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại nữa .

    Dương đáp :

– cái này còn tuỳ thuộc vào nàng rồi ! Rồi Dương nở một nụ cười đầy ý vị .

Ánh nguyệt rời đi , trước khi đi nàng còn níu kéo bằng ánh mắt , mà từ trong đó Dương nhận ra sự không cam lòng và tức giận .

Chờ Ánh Nguyệt khuất bóng hẳn Dương mới xoay người trở về khách sạn . Trên đường về Dương cảm thấy thật yên tĩnh , cảm giác lạ thường , nó như một điềm báo cho một đại sự sắp xảy ra . Nhưng là một người thông minh Dương biết đại sự đó liên quan đến những ai . Nhưng dù thông minh đến cỡ nào Dương cũng sẽ không ngờ được TAI HOẠ SẮP ẬP ĐẾN với mình .

….

Ở trong một căn mật thất bí mật nào đó , ánh nến mập mờ khiến không thể nhìn thấy khuôn mặt của những người bên trong chỉ biết , trong đó gồm có ba người , một tên đang ngồi trên ghế , tay phe phẩy cái quạt , đằng sau là một lão giã với dáng đứng lọm khọm , trước mặt là một thanh niên đang hơi khom người . Giọng hắn vang lên :

  • Thiếu chủ , đã chuẩn bị hết rồi !

    Tên thiếu chủ trong miệng hắn gật đầu :

– tốt lắm , nhớ đừng để nàng ta có một điểm nghi ngờ !

  • Thuộc hạ hiểu !

– tốt lui ra !

Tên thanh niên cáo lễ rồi đi ra , mà khi ra khỏi mật thất , ánh trăng soi vào mặt hắn , nếu Dương ở đây sẽ nhận ra đó là Nguyễn Thành Công .

Quay trở lại với căn mật thất , sau khi Thành Công rời khỏi , lão già đằng sau lên tiếng .

– Cũng may chúng ta có gài người , nếu không chuyến này thật là hoạ sát thân .

Tên thanh niên cầm quạt nhếch miệng :

– hừ , nàng ta định khử chúng ta ?? Chuẩn bị lãnh gậy ông đập lưng ông đi !

P/s : mọi người thông cảm cho tác vì lâu không ra đc chương , tâdt cả là tại bộ GD . Có lẽ sẽ mỗi tuần một hai chương cho đến khi ta thi xong

-MỌI NGƯỜI THẤY HAY THÌ HÃY LIKE MỖI CHƯƠNG NHÁ ! Thanks mn !