Hành Trình Bất Tận – Chương 86: Sara và Lily – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 86: Sara và Lily

Chơi mẹ vợ cả đêm, mỗi phút mỗi giây không bạo ɖâʍ cũng quần nhau mãnh liệt, tôi mê mệt đến trưa mới tỉnh, ngái ngủ ngáp ngáp dụi mắt nhòm Uyên với Hòa Nhã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm hai bên, Uyên say mê bυ” cu, Nhã mải miết ɭϊếʍ dái, các nàng hướng cặp ʍôиɠ thần thánh vào mặt tôi, vãi ɭ*и, hai cái ɭ*и đen ngòm rậm lông ướt dầm ɖâʍ thủy hấp hé hóng tôi sờ mó. Hai nàng thay nhau ʍút̼ cu bυ” dái còn cười hinh hích cầm ƈôи ȶɦịt đút vào miệng nhau nữa, ɖâʍ vãi cả ɭ*и. Vợ và bà chủ hí hửng vừa ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt dái như ʍút̼ kem vừa tí tởn trêu nhau, mẹ vợ và Ngân lại tranh cãi mè nheo chuyện tôi phang mẹ suốt đêm. Tôi ngáp dài sờ bướm Uyên, chọc lỗ ɭ*и Hòa Nhã, hai nàng đỏ lựng mặt cắn môi sướиɠ rêи nghe tôi nói với mẹ con Ngân:

– Ôi tranh nhau làm gì cho mệt, đằng nào chúng ta chẳng s.εメ tập thể!

Mẹ với vợ thấy hai cô gái bυ” cu ɭϊếʍ dái cười hí hí, các nàng thẹn quá hóa giận nhõng nhẽo bắt đền tôi. Tôi vê rê trượt ngón tay vào khe ɭ*и Nhã, móc bướm ngoáy ngoáy ɦσα ɦuyệt Uyên, vợ và gái mặc kệ mọi người cãi nhau, rêи thở bυ” ɭϊếʍ nhanh mạnh hơn, mẹ và Ngân phát cáu toan đẩy gái ɖâʍ không biết xấu hổ, tôi ngăn ý định đó ngay:

– Mẹ với em đừng quậy nữa, ai không nghe, anh không s.εメ với người đó nữa!

Mẹ với vợ ngừng cãi nhau, ngúng nguẩy ra khỏi phòng, Nhã và Uyên sướиɠ chảy nước ɭ*и nhưng không muốn tôi khó xử, hai nàng tiếc nuối rút cu khỏi miệng, khuyên đi dỗ vợ và mẹ vợ. Tôi không thể ích kỷ chơi gái trong khi mẹ và vợ vẫn hờn dỗi ghen nhau, bèn thơm má Nhã, hôn môi Uyên:

– Cảm ơn các em hiểu cho anh! Anh sẽ chiều các em sau!

Các nàng cười hi hi trông tôi hấp tấp mặc quần áo đuổi theo, mẹ với vợ lại đi ngược hướng, tôi chưa biết nên dỗ ai đầu tiên đột nhiên nghe tiếng người réo gọi:

– Siêu anh hùng tí hon kìa mọi người!

Từ nhân viên đến du khách, ai có mặt tại khách sạn đều đổ xô quây lấy tôi, người xin chụp ảnh, người nựng má, người hôn mặt, người hỏi mọi điều liên quan đến tôi. Đám phóng viên báo đài chụp ảnh lia lịa, phỏng vấn đủ loại câu hỏi khiến tôi chóng hết mặt mày. Tôi bực bội vì vợ với mẹ đang dỗi lại bị làm phiền, các nàng tự hào thích thú giơ ngón cái chúc mừng tôi thành ngôi sao danh tiếng lẫy lừng, tôi hớn hở toe toét, thoáng trông hai nàng khó chịu đám gái xí xớn tranh thủ thân mật gần gũi, nụ cười trêи môi tôi vụt tắt, tôi vội đẩy đám rảnh háng để chạy theo mẹ và vợ đương làu bàu bỏ đi.

Đàn bà thật quái lạ, hôm qua còn nói có lấy bao nhiêu gái, mẹ hay vợ đều không ghen, hôm nay dở chứng giận dỗi, thật khó chiều. Mẹ con Ngân không phải loại gái dễ dỗ ngọt, Ngân hổ báo, bà mẹ đáng sợ hơn, nàng là con hổ cái đích thực, tốt nhất đừng chọc giận mẹ con nàng. Nhưng tôi đếch thoát nổi đám đông vây quanh, chớp mắt mấy cái, mẹ mất hút cùng vợ.

Đám kia bâu lấy tôi chán chê cả tiếng đồng hồ mới chịu tha, tôi lập tức chạy đi tìm, người nổi tiếng xuất hiện, đám đông liền vây quanh, không có không gian để thở, tôi bực mình phát cáu quát tháo, họ giật mình nghe giọng hổ gầm vang động đường phố, tất cả kinh hãi tránh xa con quái vật, tôi liền chạy xuyên qua biển người.

Cả lũ trầm trồ bóng hình nhỏ thỏ luồn lách nhanh như chớp, loáng cái biết mất khỏi hiện trường, tôi vẫn giữ tốc độ đó chạy khắp nơi để không bị làm phiền, đảo mắt dáo dác xung quanh nhưng đếch thấy người thân. Tôi chán nản nằm bệt xuống thảm cỏ bên bờ sông vắng, đêm qua chơi mẹ vợ đến giờ vẫn mệt, gió lại hiu hiu thổi từng cơn mát lành ru tôi ngủ lim dim, mơ màng chơi mười ba vợ cùng mẹ con Ngân, tôi bất chợt nghe tiếng con gái la hét thất thanh:

– Có ai không, cứu bạn tôi!

Tôi giật mình bật dậy phát hiện có người sắp chết đuối, cô ta hoảng loạn quẫy đạp ngụp lặn dưới sông, cô gái trêи bờ bên kia khóc thét, kế bên là cô hiệu trưởng sợ hãi kêu cứu, mọi người chạy đến nhưng chẳng ai dám lao xuống dòng nước dữ. Tôi đếch suy nghĩ nửa giây lập tức lướt trêи mặt nước. Tất cả kinh ngạc trông tôi bắt lấy cánh tay chới với, một tràng pháo tay rầm rộ tán thưởng người hùng tí hon bay xuống thảm cỏ.

Khoảnh khắc tôi nắm tay cô gái tóc bạch kim mắt vàng mà bay lên không trung, bạn nàng cười tươi như hoa ngưỡng mộ người hùng tí hon. Cô hiệu trưởng phấn khích tự hào học trò bản lĩnh thâm sâu khó lường, vui là thế nhưng nàng lại nghi hoặc nhìn chằm chằm đứa trẻ, nào giờ bướng bỉnh cứng đầu, đám học sinh lớp 5, lớp 6 phải e sợ mỗi lần nó nổi cáu, mọi giáo viên ở trường lắm lúc bất lực với thằng nhóc ngỗ ngược, nàng đau đầu bó tay, nhưng không tưởng tượng nổi có ngày đứa học sinh cá biệt, thằng nhóc từng bị nàng coi thường lớn lên sẽ vô tích sự, nay nó vụt biến thành siêu anh hùng khiến nàng cúi đầu xấu hổ.

Cô giáo suy nghĩ vẩn vơ, đám đông ồ lên mọi loại tiếng thích thú, khen ngợi và bối rối, nàng tò mò hướng về Long, cô giáo tròn xoe mắt trông học trò hô hấp nhân tạo, thằng bé hà hơi thổi ngạt, ấn ngực cô gái tóc bạch kim, nạn nhân ói ra một đống nước. Cô gái tóc vàng mắt xanh đang lo sợ liền thở phào nhẹ nhõm lén liếc tôi, tôi hé miệng cười duyên, nàng bối rối quay đi, cô gái suýt chết đuối đang ho sù sụ mím môi cười thầm, bạn thân hay e lệ nay ngượng ngùng với cả trẻ con.

Nàng gượng dậy cảm ơn ân nhân cứu mạng, tôi khẽ cười nói không có gì, nàng hắng giọng vài tiếng mời tôi đi chơi, trẻ con nghe 'đi chơi' liền kɧօáϊ, tôi đếch ngoại lệ, nhất là gái Tây da trắng như tuyết, xinh đẹp mỹ miều, thân thể phát ɖu͙ƈ, ʍôиɠ cong ngực mẩy to tròn thon gọn, chân dài nuột nà hơn gái ta, tôi đồng ý ngay và nhờ cô chủ nhiệm gọi điện báo cho Uyên một tiếng. Hiệu trưởng nghe Uyên nói gì đó, nàng cười vui nhắc tôi:

– Các em đi chơi nhớ đến quảng trường lúc bảy giờ tối nhé, Uyên nói có món quà bất ngờ dành cho em!

Tôi hớn hở hỏi:

– Em được tặng quà thật hả cô? Quà gì thế cô?

Hiệu trưởng nháy mắt nói bí mật, cô giáo xem đồng hồ rồi giật mình kêu:

– Thôi chết, muộn giờ giao dịch rồi, cô phải đến ngân hàng gấp, thôi chào em, đi chơi vui vẻ nhé!

Cô giáo dịu dàng trao tôi nụ hôn gió và đi ngay. Tôi cùng gái Tây du ngoạn khắp thành phố, chơi đủ trò trẻ con, vô rạp xem phim, la cà quán xá ẩm thực đường phố, tôi cố ý ăn uống lem mồm để gái lau miệng, các nàng cười hi hi, cô gái tóc vàng nựng má tôi:

– Cute quá cơ, yêu thế!

Cô gái tóc bạch kim cười khúc khích:

– Sara, bà thích em ấy hả?

Sara đỏ mặt đập vai bạn:

– Lily, bà nói linh tinh gì thế?

Tôi định hỏi tên các nàng nãy giờ mà chưa tiện, nay cả hai tự động nói tên mình, hình như họ cố ý đùa nhau để cho tôi biết mình tên gì hay sao ấy. Thôi kệ, vô tình hay hữu ý cũng chả vấn đề gì, miễn chúng tôi vui là ok. Tôi hi hi nghe Lily hinh hích liếc xéo Sara:

– Ơ lạ nhể, tôi nói thích theo nghĩa thích trẻ con thông thường thôi, bà lại suy diễn thành ý kia đó chớ? – Lily hí hí cười gian – Đen tối quá nha!

Sara hứ nhẹ một tiếng giận dỗi bỏ đi, Lily cười rung vai dắt tay tôi đuổi theo nhỏ bạn. Hai cô nàng trêи đường đi trêu chọc nhau suốt, Sara phát cáu với con nhỏ nhây lầy, tôi phải giảng hòa, các nàng mới nãy còn đùa giỡn mè nheo nhau, nay lại múm mím cười ngượng ngập, tôi đếch hiểu tâm lý con gái nên chẳng hơi đâu thắc mắc mà tiếp tục vui chơi giải trí, lâu lâu cố ý đi thụt lùi phía sau tia ʍôиɠ soi đùi gái. Sara mặc áo hai dây màu xanh, chiếc áo mỏng tang ôm siết vòng hai, diện quần bò jean ngắn sát bẹn hằn một phần ʍôиɠ ra ngoài, Lily mặc áo hồng bó sát thân thể thon gọn, y phục ướt đẫm mồ hôi mơn trớn vòng eo thon thả, tôi thích thú chuyển mục tiêu, ánh mắt ɖâʍ dê lia qυầи ɭót lấp ló dưới váy trắng ngắn khoe trọn cặp đùi nuột nà.

Gái Tây hot vãi ɭ*и, mọi nơi mọi chốn cơ thể phảng phất hương tự nhiên như hoa, Lily thơm mùi hoa huệ, Sara sở hữu hương êm dịu ngọt ngào như violet, hương vị thiếu nữ tuổi teen kϊƈɦ thích ɖâʍ tính, tôi thèm chảy nước miếng giả vờ ʍút̼ kem tăm tia ʍôиɠ cong mẩy nẩy tưng tưng, ʍôиɠ em nào em nấy nhỏ nhắn tròn trịa chớ không to như mấy cô vợ trưởng thành, vòng ba gái mới lớn lắc bên nọ sàng bên kia khiêu khích cái nhìn háo ɖu͙ƈ khát s.εメ.

Tôi thèm cháy họng nhưng đếch dám làm bậy, đành tưởng tượng ɭϊếʍ láp, phang phập ɭ*и gái Tây sướиɠ thế nào, ngang cơ hay không bằng đàn bươm bướm tôi từng húp. Lily và Sara đột nhiên dừng bước, tôi chột dạ vội lên phía trước đúng lúc nàng quay lại đằng sau. Lily hé miệng cười bí hiểm, Sara tủm tỉm cười thằng nhóc nứt mắt ra đã háu gái.

Tôi tỉnh bơ coi như đếch thấy đếch biết gì, vô tư ʍút̼ kem chùn chụt. Lần này luôn đi ngang hàng hai nàng, tuyệt đối không ngó nghiêng nhòm ɭ*и hay soi bầu ngực tuổi dậy thì thả rông trong ngực áo. Đi mãi mỏi chân, Lily đòi tìm nơi nghỉ ngơi, chúng tôi tạt vào nhà hàng fast foot, đám khách và nhân viên quây lấy tôi để chụp ảnh tía lia, hỏi đủ thứ chuyện mới tha cho tôi. Sara đi gọi đồ ăn thức uống, tôi và Lily tám chuyện, nàng hỏi tôi học lớp mấy, nhà có bao nhiêu anh chị em. Tôi kể sơ qua, nàng gật gù nghe tôi hỏi tương tự:

– Chị với Sara học lớp mười, chị là con một, chẳng bù cho Sara có một bà chị xinh đẹp quyến rũ siêu hot như diễn viên. Mẹ của Sara còn hot hơn cả hai cô con gái nữa!

Lily ngầm nhếch mép trông thằng nhóc háu gái nuốt từng lời. Thằng ranh mới nghe gái hot, cái mặt hơn hớn, ɖâʍ ý lấp loáng trong mắt rực sáng hơn đèn pha, nàng chắc chắn nhận định nó là tên shota biến thái 100%. Lily đắc chí mừng thầm chợt nghe tiếng Sara:

– Hai người thân quá nha!

Tôi với Lily hi hi cầm bớt đồ cho Sara và đặt hết lên bàn. Chúng tôi đương vui vẻ cười đùa, tự nhiên ở đâu ra hai thằng ăn mặc chải chuốt, đầu tóc bóng lộn lân la mò đến. Sara với Lily khó chịu đám thèm ɭ*и, hễ thấy gái hot là mon men. Hai tên đó luôn chừng mực, chẳng tán tỉnh vồ vập, đơn thuần chỉ muốn trò chuyện kết bạn làm quen. Bọn họ ăn nói lịch sự, cử chỉ lễ độ gây cảm tình với phái yếu, đối phương không có ý xấu, chúng tôi hòa nhã, một trong hai người nhận ra tôi là anh hùng tí hon bắt cướp, hắn bèn xin một pô ảnh, tôi cười chiếu lệ chụp chung một tấm rồi nhăn nhó kêu:

– Em đi vệ sinh!

Bốn người cười xòa trông tôi ôm chim chạy vô nhà vệ sinh. Đái xong rửa tay rồi ra ngoài nhưng không thấy ai hết, tôi bèn hỏi nữ nhân viên nhà hàng:

– Chị ơi, các anh chị kia đi đâu rồi?

Nữ nhân viên nói vài giây trước, hai cô gái đột nhiên chóng mặt, mấy anh kia nói các cô ấy nhờ mình đưa về nhà:

– Chị nhắc mọi người chờ em ra rồi về một thể, hai anh đó nói cô gái tóc vàng nhận tin mẹ em nhắn sẽ đến đón em. Cô gái tóc vàng lạ lắm, chẳng xác nhận chuyện đó mà lơ mơ kiểu gì ấy, bạn cô ta cũng thế. Bàn ăn vương thứ bột trăng trắng nữa, đồ ăn làm gì có bột đó đâu!

Tôi giật mình nhận ra chuyện không ổn, vồn vập hỏi họ đi hướng nào. Cô ta lắc đầu, tôi than trời:

– Thôi toi rồi, bạn em bị trúng thuốc mê rồi, hai thằng khốn đó chắc chắn muốn cưỡng hϊế͙p͙ bạn em!

Mọi người giật thót trước chuyện kinh hoàng, thực khách ngồi gần cửa sổ nói:

– Tôi thấy chúng đưa cô gái lên xe oto màu bã trầu chạy về phía Tây thành phố!

Tôi cảm ơn và lập tức lao vụt đi như tên lửa, rút điện thoại gọi đến đồn cảnh sát, nữ cảnh sát nghe giọng tôi, cô ta liền thái độ với tôi, tôi gào lên:

– Mẹ kiếp, bây giờ đếch phải lúc tư thù cá nhân, cô đừng vì ghét mà không tin tôi, mau bật hệ thống CCTV toàn thành phố truy quét tất cả oto màu bã trầu. Nhanh lên, nếu nạn nhân bị cưỡng hϊế͙p͙, cảnh sát các cô chịu trách nhiệm kiểu gì hả?

Nữ cảnh sát bừng tỉnh, nàng không ngờ mình nhỏ nhen đến vậy, vì hiềm khích mà gạt bỏ trách nhiệm bảo vệ pháp luật và phục vụ nhân dân. Nếu Long là con nít như bao đứa khác, có lẽ nàng sẽ nghe và thà tin có thật chớ không để xảy ra chuyện mình hối hận. Đứa trẻ này bao phen khiến nàng bức xúc điên đầu vì phải làm trái pháp luật, nàng mới chán ghét đếch thèm phân tích tình huống thật hay giả. Một đứa trẻ bình thường báo án, cảnh sát lắng nghe đầu đuôi câu chuyện, huống hồ Long bí hiểm, vô số câu hỏi mơ hồ vây quanh nó mà nàng chưa thể giải đáp. Dù thế nào cũng không thể bỏ qua, nàng phải điều tra thực hư, nữ cảnh sát lệnh tất cả công an truy tìm oto màu bã trầu trêи CCTV, một đội khác nhanh lên xe phóng vụt về phía Tây thành phố.