Hành Trình Bất Tận – Chương 88: Ai thua phải nói thật! – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 88: Ai thua phải nói thật!

Mấy phút trước

Các cô gái bị nhốt dưới hầm sợ hãi nép vào nhau tìm cảm giác an toàn. Mỗi người lâm nạn theo cách khác nhau, nhẹ dạ cả tin bọn ma cô, người yêu lừa bán cho bọn buôn người, người lại vì gia đình khó khăn, người nhà ép phải lên tàu để lấy tiền trả món nợ chồng chất. Người trúng thuốc mê như Sara và Lily. Các nàng bị nhốt nơi tăm tối này, tâm lý xác định thành gái điếm, nô ɭệ tình ɖu͙ƈ, tệ nhất bị mổ nội tạng, viễn cảnh địa ngục khiến muốn khóc mà không dám khóc, nước mắt nghẹn đọng hốc mắt hoen đỏ. Sợ đến lạc mất hồn vía, các nàng cầu nguyện phép màu sẽ đến cứu tình cảnh bi đát, mọi người hy vọng cảnh sát tới giải thoát, Sara và Lily đặt niềm tin vào Long – cậu bé hai lần cứu mạng khỏi lưỡi hái tử thần, dẫu lần này không giống trước đây, Long không biết vụ bắt cóc, có lẽ cậu bé còn tưởng bị các nàng bỏ rơi ở cửa hàng đó. Nhưng chẳng hiểu sao, Sara và Lily linh cảm cứu mình không ai khác ngoài Long – người hùng tí hon thông minh tuyệt đỉnh, sở hữu sức mạnh vô song. Các nàng ôm chặt nhau cho đỡ sợ và thầm nói bên tai:

– Long sẽ cứu chúng ta, chắc chắn là thế!

– Mình cũng tin em ấy nhất định cứu chúng ta lần nữa!

Các cô gái nghe nhắc đến Long, đa số tưởng hai nàng hóa điên, những người còn lại hy vọng có ai đó ngoài cảnh sát đến cứu như trêи phim, niềm tin viển vông nảy sinh tò mò hỏi Long là ai. Kẻ cùng cảnh ngộ nên động viên an ủi nhau, Sara và Lily ca ngợi Long tài ba thế nào, bá đạo bắt cướp ra sao, cứu người thoát chết trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Tất cả tròn mắt nhòm từ đầu xuống chân, mỗi nàng biểu lộ một thái độ, người lắc đầu thở dài tội nghiệp kẻ sợ quá hóa hoang tưởng, người muốn cười mà không cười nổi, nụ cười méo xẹo thành khóc dở mếu dở hai con nhỏ điên khùng.

Lily cùng Sara nhận ra vừa tự biến mình thành trò hề, ai tin nổi chuyện hoang đường, nhất là lúc này càng khó tin, hai nàng xấu hổ ngồi gục đầu bó gối. Thời gian chầm chậm trôi đi bào mòn hy vọng, niềm tin chạm đáy tuyệt vọng, các nàng hoảng loạn thoáng nghe tiếng súng tạc đạn nổ toang, nạn nhân khóc thét sợ hãi âm thanh chấn động vang liên tiếp, mười phút sau thanh âm vụt tắt khiến ngơ ngác hỏi nhau:

– Có lẽ nào cảnh sát đến cứu chúng ta?

– Nhưng sao tiếng súng lại tắt?

– Cuộc chiến kết thúc rồi sao?

– Cầu trời cho cảnh sát thắng?

Các cô gái chắp tay cầu nguyện, Sara và Lily siết chặt mặt dây chuyền hình thánh giá, hai nàng đương cầu chúa, cánh cửa bị đập phá rầm rầm, tất cả hoảng sợ la hét thất thanh, kinh hãi trông cánh cửa bọc thép bị đấm thủng lỗ chỗ như tổ ong, mỗi cú đập bình bình là một tiếng gọi vang khắp tầng hầm:

– Sara, Lily, em đến cứu các chị đây!

Những cô gái kia sững sờ trông cửa to dày bị đấm gãy đổ, nát thành từng mảnh, trân trân nhìn bóng hình nhỏ bé xông vào phòng, kinh hoàng xé toang ánh mắt cứng đờ sợ đến đứng tròng, đếch tin nổi thằng nhóc bá đạo hơn siêu nhân. Sara và Lily vui mừng khôn xiết, các nàng bật khóc nức nở chạy đến ôm chầm tôi. Tôi choàng tay ôm siết, lần lượt hôn nhẹ trán hai người, vồn vã hỏi:

– Lũ khốn có hại các chị không?

Lily và Sara lắc đầu nghẹn ngào cảm ơn, các nàng ôm nghiến tôi không buông như thể sợ bị bắt lần nữa. Tôi dịu dàng vỗ nhẹ lưng hai nàng:

– Tất cả kết thúc rồi, em giết hết lũ buôn người, không ai có thể hại mọi người nữa!

Chứng kiến tôi đấm vỡ cửa bọc thép, các cô gái vẫn giật mình sửng sốt, không dám tin một mình tôi có thể giết hết một lũ trang bị vũ khí tận răng, cơ mà thấy Sara và Lily hân hoan ăn mừng bằng màn hôn má thơm mặt tôi, hai nàng còn tung hô tôi như thần thánh, nên bán tín bán nghi, tôi nói không tin hãy theo em lên tàu. Ai nấy dè dặt sợ hãi, tôi khẽ cười nhẹ nhàng nói:

– Em phải diệt hết chúng nó mới đến cứu mọi người được chớ!

Sara và Lily thấy mọi người vẫn e dè bèn cùng tôi lên tầng trêи. Những cô nàng can đảm nhất đánh bạo bám sát phía sau, các nàng không muốn nơm nớp lo sợ ở nơi tối tăm nữa. Có người đầu tiên ắt có kẻ tiếp theo, một người, hai người, ba người, bốn người… cuối cùng là toàn bộ theo chúng tôi, họ khép nép líu díu vào nhau đến khi thấy xác chết la liệt khắp nơi, ai nấy la bài hãi váng động khắp tàu, sáu, bảy cô gái sợ quá lăn ra ngất lịm, tôi phải ấn nhân trung các kiểu mới tỉnh, Sara và Lily phồng môi trợn má lườm đám gái ôm cứng tôi, tôi nhỏ nhẹ trấn an gái xinh, các nàng ghen tị nhưng đếch có lý do nổi cơn tam bành. Sara kiếm cớ tách tôi khỏi gái, nàng cùng Lily bịt mũi nhăn mặt mùi máu tanh:

– Kinh vãi, dọn xác đi mọi người!

Tránh xa còn không được, nào dám đụng xác chết, ai nấy lắc đầu nguầy nguậy. Tôi toan nói có cách cơ mà lại thôi, đám gái bị điểm huyệt còn chưa biết chuyện dưới này, tôi phải để họ thấy mình hủy xác mới tin là thật, đỡ mất công chứng minh. Nghĩ gì làm nấy, tôi bảo các nàng theo tôi vào phòng hai cô gái bị hϊế͙p͙ ɖâʍ, tôi giải huyệt để họ tỉnh dậy:

– Các chị an ủi động viên nhau đi, em lên trêи boong tí.

Tất cả chưa hết sợ nên không muốn rời xa tôi, nằng nặc đòi đi theo, tôi khẳng định giết hết lũ buôn người, các nàng vẫn bám riết đếch buông, tôi đành dẫn lên boong tàu. Tôi giải huyệt ngủ cho lũ ăn chơi trác táng, chúng ngơ ngác nhìn hết người nọ đến người kia, lũ bạn trai trợn trụa quát:

– ȶɦασ mẹ, mày là thằng ɭ*и nào hả?

– Thằng chó, mày giở trò gì mà tao không thể động đậy thế này?

Trái ngược đám ngu xuẩn, mấy thằng khác từ tốn nhã nhặn hỏi chúng tôi là ai. Đám gái đú chia phe y hệt, một nửa chua ngoa đanh đá, nửa kia thảo mai ngọt nhạt dò hỏi tình hình. Tôi khinh bỉ nói hết sự thật, gái đú trố mắt nhòm tôi như thằng điên, cả đám cười ngặt nghẽo chế giễu đồ tâm thần:

– Vãi ɭ*и, cười lộn ruột, nó lậm phim hay gì thế?

– ȶɦασ mẹ, éo có bộ phim nào điêu đến mức chỉ có trong tưởng tượng thế này!

– Đừng làm chị mày cười vỡ bụng chớ thằng ôn này!

Đám gái cười rũ rượi chảy nước mắt. Lũ bạn trai ban đầu đếch tin còn cười tợn hơn, liếc thấy máu dính trêи cơ thể tôi, tôi lại bình an không mất sợi tóc, sau lưng tôi là đàn gái xinh cực phẩm, ai nấy căm phẫn ấm ức khóc hận nghe tôi kể vụ buôn người, mấy thằng mặt ɭ*и chột dạ nghi kị nhìn tôi, nhưng đếch dám nói gì. Tôi vẩy tay vào từng thằng, vạch trần bộ mặt thật:

– Mấy thằng ɭ*и chúng mày là đồng bọn với lũ buôn người!

Mọi cô gái bàng hoàng thất kinh, đám gái đú cười vang trời chế giễu tôi về bυ” ti mẹ đi, đừng lảm nhảm nữa. Lũ bạn trai giật thót, chúng cố ý cười hô hố nhằm che giấu bản chất:

– ȶɦασ mẹ, cười rụng dái.

– Bố thằng điên dở về viện tâm thần đi!

Tôi nhếch miệng cười nghe các cô gái lên tiếng tố cáo:

– Mỗi lời cậu bé nói đều là sự thật!

– Chúng tôi là nạn nhân của bọn buôn người!

– Các cô cũng bị mấy thằng khốn này lừa mà không biết.

Lily và Sara khinh miệt gái đú, các nàng tranh nhau bênh vực tôi:

– Nếu không có Long giải cứu, chúng tôi sẽ thành gái điếm, nô ɭệ tình ɖu͙ƈ thậm chí bị bán nội tạng.

– Các cô cũng thảm đếch kém, lũ khốn này chờ đến điểm trao hàng, nhận tiền bán các cô xong, chúng sẽ lặn mất tăm. Các cô muôn kiếp sẽ sống như chó lợn, ngày đêm bị hϊế͙p͙ ɖâʍ tập thể!

Đám gái đang cười ho sụ sụ liền câm bặt nghe hai cô gái bị hϊế͙p͙ ɖâʍ lên tiếng:

– Hai chị em tôi vừa bị một lão già hãm hϊế͙p͙!

Em gái khóc nấc ôm chị gái:

– Thằng già đó phá trinh chị em tôi!

Tôi đau xót nhìn chị em nàng bưng mặt gào khóc:

– Nó bắn tinh vào trong t.ử ƈυиɠ, chơi đủ trò bệnh hoạn biến thái với chúng tôi nữa!

Các cô gái chưa bị chà đạp thầm cảm ơn thần may mắn mang tôi đến giải cứu, âu yếm ngắm tôi và ngậm ngùi quây quần an ủi nạn nhân. Gái đú không cười cợt nữa mà bắt đầu thấy đếch ổn, con tàu này thuộc công ty du lịch trêи mạng, họ tham gia game, trúng thưởng chuyến du lịch biển cùng bạn trai. Ban tổ chức nói đây là chuyến du lịch tình yêu nên không dành cho trẻ con, vậy mà lòi đâu ra thằng oắt con, nói toàn chuyện buôn người, bán nội tạng, ép làm đĩ điếm, đám gái kia bênh vực nó và xác định sự thật.

Nhắc mới nhớ, nãy giờ đếch thấy đám đàn ông cùng chuyến du hí với mình đâu, không lẽ đếch phải chuyện hoang đường, gái đú liền chất vấn bạn trai, bọn mặt ɭ*и ợm ờ éo giải thích nổi nửa câu mà cãi cùn, chày cối mặt dày bù lu bù loa kêu oan. Tôi giải huyệt hết cho gái đú và bảo theo mình. Tất cả muốn biết thực hư nên đi ngay đếch chần chừ nửa giây. Tận mắt kiểm chứng thi thể, ai nấy nôn thốc nôn tháo, mặt xanh nanh vàng nghe tôi nói:

– Các cô tin chưa? Lũ bạn trai đó là đồng bọn của công ty ảo trêи mạng, tôi đoán chúng biết các cô thích đi du lịch nên bày trò trúng thưởng để dụ vào tròng.

Mọi chuyện đúng như lời tôi nói, gái đú vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật:

– Chúng tôi yêu nhau ba, bốn năm nay, anh ấy không thể khốn nạn thế này được!

– Anh ấy yêu tôi hơn cả gia đình, xưa nay tôi muốn gì, anh ấy đều đáp ứng, mua sắm cho tôi mọi thứ!

Tôi cười khẩy:

– Các cô thật ngây thơ, chiến thuật đó gọi là mưa dầm thấm lâu, kiên nhẫn chờ cho niềm tin thành tuyệt đối mù quáng vô điều kiện, chúng mới hốt mẻ cá lớn. Số của lả chúng bố thí mấy năm qua không thể so sánh bạc tỷ tiền bán các cô làm đĩ, hoặc mổ nội tạng.

Gái đú đổ quỵ theo từng lời tôi nói, họ thẫn thờ đến thất thần. Đau đớn vì bị phản bội, xấu hổ vì mình quá ngu ngốc, hối hận vì cãi lời cha mẹ, bỏ nhà theo trai ăn ở như vợ chồng với cầm thú, mọi cảm xúc đau khổ biến thành phẫn nộ căm thù, gái đú rầm rầm tranh lao lên boong đấm đá túi bụi đám lừa đảo:

– ȶɦασ mẹ bọn mày dám lừa tao!

– Chết mẹ mày đi, tao phải băm nát mày ra, thằng chó chết!

Mặc mọi lời thanh minh, mặc mọi tiếng thừa nhận tội lỗi, van xin tha mạng, gái đú hóa thành quỷ cái đánh bọn lừa tình hộc máu đến chết mới chịu dừng tay. Tôi chẳng ưa đám dày ăn mỏng làm thích đú này, nay trông họ suy sụp gục khóc thảm thiết, ác cảm tiêu tan hết, tôi bèn lựa lời an ủi.

– Mọi chuyện kết thúc rồi, coi như là ác mộng thôi!

Con người lúc yếu đuối nhất luôn muốn có ai đó vỗ về. Gái đú không ngoại lệ, ai nghe giọng trầm ấm dịu dàng đều ôm chầm tôi mà khóc đến hốc mắt đỏ sậm, tôi vuốt tóc từng người nhưng không nói nữa để tránh nạn nhân xúc động quá độ. Các cô gái kia mủi lòng thương xót kẻ cùng cảnh ngộ, nhưng thấy tôi trao yêu thương cho gái, nàng cúi đầu trầm buồn, nàng khó chịu xụ mặt. Sara và Lily phụng phịu phồng mang trợn mắt, ghen tức ra mặt nhưng lại im lặng ngấm ngầm suy tính cách đoạt lại tình cảm.

Gái đú khóc ướt vai tôi mới thấy mình thất thố, ngượng ngùng đẩy tôi ra, tôi nói tránh qua một bên để tôi hủy xác:

– Ai sợ hãy nhắm mắt.

Tất cả nghe lời tôi, đa số tò mò hé mắt xem quá trình xác hóa vũng nước, các nàng nhăn mày nhó mặt đếch dám coi hết. Tôi đi xuống tầng dưới hủy nốt đống xác kia, xát xà phòng, cầm vòi phun rửa hết mùi tanh hôi. Tôi thở phù mấy hơi, uể oải về phòng điều khiển con tàu tìm cách liên lạc với đất liền. Tôi mày mò mãi chả biết sử dụng thế nào, bèn gọi hỏi ai rành về tàu thuyền giúp tôi một tay. Lúc này tôi là vị thần bảo vệ an nguy nên mọi cô gái muốn lấy lòng tôi, khổ cái không phải ai cũng am hiểu, các nàng tiếc nuối trông Sara và Lily hí hửng chạy cong ʍôиɠ đến dạy tôi xài tàu. Sara xem qua nhận ra ngay tàu tự hoạt động từ A tới Z. Tôi à à hiểu ra, thảo nào đếch có hoa tiêu, tàu vẫn chạy ngon. Tôi học qua một lần hiểu ngay bèn tươi cười cảm ơn, các nàng nói đừng khách sáo, tôi gật gù bật hệ thống định vị, liên lạc đất liền, nửa tiếng kiên nhẫn chờ nhưng đếch có tin phản hồi, có lẽ sóng bị nghẹn hoặc sự cố nào đó, tôi thở dài chán nản uể oải vươn vai ngáp dài, mấy tiếng hoạt động chiến đấu cường độ cao, tôi thấm mệt phải nghỉ ngơi dưỡng sức kẻo gặp dông bão hay cướp biển khó chống đỡ.

– Em buồn ngủ quá, các chị lần lượt thay ca ở đây chờ tin từ đất liền nhé!

Các cô gái ừ hữ đồng ý, tôi về phòng quăng mình xuống giường ngáy một mạch đến xẩm tối mới thức vì đói ngấu bụng, lồm cồm bò dậy mò xuống bếp thấy mấy chị nấu nướng, tôi háo hức chạy đến thèm nhỏ dãi trông thức ăn nóng sốt, Sara cười hi hi gắp cho tôi miếng thịt bò xào, tôi nhai rau ráu khen ngon. Lily kêu tôi a nào, tôi há mồm, bà chị dứ miếng cơm trộn cá nướng trước mặt tôi vài lần rồi đút vào miệng nàng. Tôi cười he he kêu á à dám trêu em hả, thọc tay cù nách, nàng cười khanh khách nói tha cho chị, chị chừa rồi. Sara thích thú cười khúc khích, đám gái còn lại lườm nguýt nhưng đếch dám thái độ với bạn tôi.

Tôi cười hi ha trêu chọc thêm lát nữa mới để mọi người nấu cho xong. Tôi háo hức ăn như rồng như hổ, các cô gái thích thú ngắm tôi ăn lem miệng, uống ướt mép, Sara và Lily ngồi gần thay nhau lau miệng cho tôi, tôi cảm ơn và nói mấy chị cũng ăn đi kẻo đói. Gái ờ ờ tủm tỉm nhập tiệc. Ăn uống no say, tôi ngả người ra ghế xoa bụng căng tròn, khoan kɧօáϊ khen ngon khiến các nàng cười tít mắt. Tôi muốn đi tắm nhưng Lily nói đang no đi tắm không tốt cho sức khỏe, tôi nhăn nhó kêu em ngứa lắm, nàng nói chơi trò chơi để quên ngứa nhé, tôi thích chí reo lên chơi luôn:

– Nhưng chơi trò gì thế?

Lily nháy mắt:

– Kéo, bao, búa, người thắng có quyền hỏi bất kỳ điều gì, người thua phải nói thật, không được nói dối!

Một số sợ phải nói thật bèn kiếm cớ buồn ngủ ngáp dài về phòng. Số khác không thích trò nhảm nhí nhưng muốn chiều ý tôi, bèn giả bộ vui vẻ chơi với chúng tôi. Tôi vận dụng chiêu trò để thắng hết, các nàng lần lượt trả lời câu hỏi từ trẻ con đến người lớn:

– Các chị có bạn trai chưa?

Nàng nào nàng nấy đỏ mặt lắc đầu, Sara bối rối ngượng ngập, Lily cười hi hi múm mím ngắm tôi:

– Chị làm gì có bạn trai, chị đang sợ ế đây này!

Tôi thích câu trả lời thú vị và đòi đi tắm, các nàng thua từ đầu đến cuối nên bắt chơi tới lúc thắng tôi mới thôi. Tôi bèn giả thua để nhanh được đi tắm, tất cả cười duyên hành tôi bằng đủ loại câu hỏi khó, tôi gãi đầu bứt tóc nhăn mặt nói khó thế, các nàng chúm chím kêu đừng đánh trống lảng. Tôi ờ ờ lần lượt trả lời:

– Em thích nhiều món lắm, thịt bò xào này, vịt quay này, cá hấp sả ớt này…

Tôi liệt kê hết món mình thích và trả lời các câu khác, Sara và Lily cố ý hỏi trêu tôi:

– Em có thích cô gái nào chưa?

– Em thích con gái như thế nào?

Tôi giả bộ ngây ngô nhòm mọi cô gái hí hí cười khinh khích, và bất ngờ trêu ngược:

– Các chị xinh như hoa hậu, ai em cũng thích!

Câu nói đùa bình thường nhưng lại khiến gái xấu hổ đỏ bừng mặt. Tôi cười he he đến phòng tắm, các nàng cố hỏi câu cuối, tôi giơ nắm đấm lên cao:

– Bão tới em đấm bay bão, cướp biển tấn công, em biến chúng thành mồi cho cá. Các chị không phải lo gì hết, em sẽ bảo vệ mọi người!

Các nàng mím miệng cười thầm lén liếc tôi. Tôi vừa huýt sáo vừa vô phòng tắm, gội đầu kì cọ khắp người. Chậc, mỗi lần tắm lại nhớ mẹ, Hồng, Mộng, Mơ, Liên cùng các cô vợ ɖâʍ từng tắm với tôi, mẹ và vợ yêu thương chiều chuồng s.εメ hết mình. Má, đầu mới nghĩ đến gái và s.εメ, ƈôи ȶɦịt̼ rục rịch biểu tình. Chán vãi ɭ*и, nãy quên không ăn vạ đòi gái tắm cho, giờ có phải sướиɠ chim không. Thôi, quay tay tự sướиɠ đỡ bức xúc chim. Tôi vừa rêи vừa vày chim vê dái, ƈôи ȶɦịt̼ khủng giương nòng chỉ thiên, co giật liên hồi. Tôi hé miệng cười gian phát hiện bóng người hiện trong gương. He he, mấy bà chị đang hé cửa nhòm trộm tôi tắm, các nàng che miệng sửng sốt nhìn chòng chọc ƈôи ȶɦịt sắt to khủng bố hơn ƈôи ȶɦịt người lớn, bật lên giật xuống liên tục không dừng nửa giây, lắm cô nàng ɖâʍ liền nứиɠ ɭ*и, háng rỉ ướt quần trong quần ngoài. Lily nứиɠ nhất, bứt dứt ngứa ngáy toàn thân, đôi chân dài khép đùi ép háng ngăn cơn hứng tình, mím miệng liếc Sara đỏ lựng mặt, xấu hổ nhưng vẫn dán mắt vào vũ khí hạng nặng không chớp phát nào.

Tôi hứng chí hát bài ca ɖâʍ dật vợ dạy mình lúc làʍ ȶìиɦ. Các cô gái bên ngoài khẽ a một tiếng vội bịt chặt miệng, tôi ngơ ngác ngó ra, nàng nào nàng nấy chạy vội về phòng, đóng cửa, không dám nhìn nhau mà vùi khuôn mặt đỏ dừ xuống gối. Bước đầu quyến rũ gái thành công, tôi khoan kɧօáϊ mặc quần áo mở cửa các phòng, nàng nào cũng ngượng ngùng bảo sang phòng khác. Tôi cười nửa miệng nháy mắt chúc ngủ ngon và đi ngay. Mấy bà chị không nhòm trộm tôi tắm đếch cho ngủ chung, tôi thở dài đến phòng cuối cùng, may quá, căn này không có ai, tôi bèn cởi hết quần áo ngủ cho mát.