Khi Quân Vi Hoàng – Chương 2 Kiếp trước kiếp này, nguy hiểm trùng trùng – Botruyen
  •  Avatar
  • 7 lượt xem
  • 2 năm trước

Khi Quân Vi Hoàng - Chương 2 Kiếp trước kiếp này, nguy hiểm trùng trùng

Tần Nghiêu Huyền không có điên. Sáng sớm hôm sau, trời vẫn chưa sáng hẳn hắn đã rời long sàn rửa mặt thay quần áo.

Bất luận tối hôm trước hắn có chơi đùa thế nào, thì sáng hôm sau hắn cũng không làm trễ nãi quốc sự. Mặc dù hắn có hơi hoang dâm vô độ nhưng vẫn là một vị đế vương anh minh thần võ.

Đào Hoa nhắm mắt, hít thở nhẹ nhàng, hai tay khép chặt vạt áo ngủ bằng gấm.

Nàng thật sự rất sợ nam nhân này, kiếp trước nhốt nàng mười năm, hắn đã khắc sâu hai chữ sợ hãi vào xương tủy máu thịt nàng, một cái ánh mắt, một lần hắng giọng của hắn, chính là vực sâu không đáy cùng lăng nhục tàn độc.

“Để nàng ấy ngủ.”

Bốn chữ này lọt vào tai, tim Đào Hoa đập liên hồi, mãi cho đến khi bước chân trầm ổn có lực của Tần Nghiêu Huyền đi xa, nàng mới chậm rãi nhắm mắt lại.

Ngủ trên long sàng cực kỳ thoải mái, vì được ngủ ngon nên thân thể nàng đã khôi phục chút sức lực, Đào Hoa được tỳ nữ đưa về Kim Ti Uyển của mình, nàng vừa bước vào cung thì tỳ nữ thân cận lập tức nhào đến khóc òa lên nói: “Công chúa, người trở về rồi! Thật sự đêm qua nô tỳ đã bị dọa cho chết khiếp!”

Cô gái trước mặt nhỏ hơn nàng một tuổi, đã từng là tiểu thư quý tộc của Đại Diễn. Trông nàng ta khóc lóc không có vẻ mềm mại quyến rũ mà ngược lại giống như đã chịu uất ức cực kỳ lớn, khiến cho người khác nhìn thấy liền đau lòng.

“Đừng gọi ta là công chúa.”

Đào Hoa nhớ đến những gì Tra Duyệt làm ở kiếp trước, trong lòng cảm thấy vô cùng chán ghét. Ngoài mặt luôn tỏ ra thương xót muốn giúp đỡ nàng, nhưng thật ra là muốn lợi dụng nàng, dựa vào bi thương và đau khổ của Đào Hoa để câu dẫn một vị vương gia.

Kiếp trước, mỗi lần Đào Hoa bị Tần Nghiêu Huyền ngược đãi thương tích khắp người, vị vương gia kia sẽ đều lén quan tâm nàng, thường xuyên tới lui, đến cuối cùng lại là tỳ nữ Tra Duyệt này được rời khỏi lồng giam, trở thành vương phi, so với lúc ở Đại Diễn còn sung sướng hơn nhiều.

Bỏ lại nàng cô đơn nơi thâm cung này đối mặt với Tần Nghiêu Huyền có tính khí thất thường, lúc ấy nàng còn ngu ngốc cảm thấy vui mừng vì Tra Duyệt đã tìm được một chỗ tốt có thể nương tựa.

Kiếp trước mình đúng là ngu ngốc mà, bị người khác trăm phương ngàn kế lợi dụng, vậy mà còn tươi cười cảm ơn bọn họ.

Thời điểm này là khi vừa vào Ngạo quốc, trở thành phi tử của Tần Nghiêu Huyền, lại còn luôn miệng cho mình là công chúa Đại Diễn, thật sự là “vịt không biết sợ sấm” khiến người khác chán ghét.
“Công chúa, hôm nay Tinh hoa viên có nắng rất đẹp.”

Hiển nhiên Tra Duyệt không muốn dùng thức ăn thừa của Đào Hoa, nàng ta cứ luôn tâm niệm về vị vương gia kia, Tra Duyệt đến gần Đào Hoa bị thương nhắc nhở: “Người nhất thiết phải biết nắm bắt cơ hội! Hoàng đế đối xử với người như vậy, nhất định sau này sẽ còn quá đáng hơn, lúc này mà không đi, mai sau phải đối mặt với nguy cơ gì không ai biết trước được!”

Đào Hoa đang uống trà liền khựng lại.

À, nàng nhớ hôm nay vừa tròn một tháng ngày tiên đế băng hà. Những thị thiếp và phi tử sẽ bị đưa ra khỏi cung vào hôm nay.

Một cơ hội tốt như vậy, nếu là kiếp trước hiển nhiên Đào Hoa không thể nào bỏ qua, nhất định nàng sẽ mặc đồ tang nhờ vị vương gia kia giúp đỡ trà trộn vào đám phi tử để thoát ra ngoài.

Sau đó, lúc hai người đang thầm thì to nhỏ, liền bị Tần Nghiêu Huyền đột xuất phát hiện ra khi đến vườn hoa.

Không những chẳng thể thoát khỏi cung, mà hai chân nàng còn bị xích sắt quấn quanh, không thể bước nổi.

Sau đó thì sao? Nàng bị Tần Nghiêu Huyền hung hãn dâm ô một phen, xích sắt trói tứ chi, thật sự giống như một tù nhân.

Vị vương gia kia biết được liền đau lòng không thôi, đưa đến các loại thuốc bổ, phần lớn đều vào bụng Tra Duyệt cả.

“Công chúa, công chúa, người ngàn vạn lần không được sợ hãi!”

Đào Hoa mở mắt ra, nhìn Tra Duyệt đang lo lắng trước mặt, trông giống như nếu nàng không đồng ý sẽ bị nàng ta ăn thịt.

Đôi mắt Đào Hoa trở nên sâu thẳm. Kiếp trước, tại sao đột nhiên Tần Nghiêu Huyền lại xuất hiện ở vườn hoa? Sự có mặt của hắn ở đó, thật sự là quá mức trùng hợp…

Liệu việc này có liên quan đến Tra Duyệt hay không?