Mộng Tinh – Chương 1 Chiếc điện thoại chết chóc – Botruyen
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 2 năm trước

Mộng Tinh - Chương 1 Chiếc điện thoại chết chóc

Chương 1

Chiệc điện thoại chết chóc.

Nhớp nháp, bẩn thỉu và bốc mùi rác thải. Ngõ số 8 Thiên Tân là một hẻm trị an kém nhất của thành phố này. Nó tựa như đứa con ghẻ trong gia đình đông con vậy, chẳng có giá trị khai thác kinh tế, lại càng không có cơ sở hạ tầng hay cửa hàng buôn bán gì, vậy cho nên các nhà chức trách thật đã xem ngõ số tám như cái gai trong mắt lâu lắm rồi. Nơi này, là nơi chứa rác của thành phố, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

“Ư… Ư… Huh… Con điếm rẻ tiền! Thật dâm đãng!”

Mười hai giờ đêm, dưới ánh đèn vàng vọt, tại một góc đường có vẻ sạch sẽ hơn đôi chút, ba nam nhân trần truồng thân hình vạm vỡ đang vây quanh một thiếu nữ. Thiếu nữ này mới chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, thân thể non tơ mơn mởn bị kẹp giữa ba tên lưu manh, khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ lúc này đã nhiễm lên một tầng ửng đỏ vô cùng hồng sắc.

Nàng lúc này há ra đôi môi đỏ mọng, trong miệng ngậm lấy một thanh côn thịt gân guốc to lớn, mà mái tóc của nàng cũng bị một bàn tay bắt lấy, đem đầu giữ chặt, liên tiếp đóng cái vật thể to lớn gân guốc kia vào sâu trong cổ họng.

Hạ thân thiếu nữ cũng cắm một côn thịt to lớn đen thui, hai mép thịt căng mọng ửng hồng lún phún lông tơ lúc này đã nở rộ hoàn toàn mà mút lấy thân côn, hạ thân nàng cũng hẩy cao hết cỡ, để cho vật kia thoải mái phầm phập đâm vào, dâm thủy tràn ngập.

“Đại ca. Ngươi thấy thế nào?”

Nam nhân mở lời chính là tên đang hành hạ miệng nàng, vừa hỏi xong câu đó, liền dùng bàn tay tát vài cái lên mặt thiếu nữ, nhe răng cười cợt biến thái.

Người này khuôn mặt thật có điểm chính trực cùng đẹp trai, lại càng có vẻ thanh tú vô hại thiên chân vô tà. Thế nhưng nếu để ý thật kỹ, sẽ thấy hắn ấn đường có một đoàn khí đen vô cùng âm lệ ngưng mà không tán, ánh mắt loé lên tà quang cùng dục quang khôn cùng.

Theo nhân tướng học, ấn đường đen thui thế kia, hắn quả thật là một người sắp chết.

Người này, chính là Hoàng Phong!

” Hoàng Phong tiểu tử, con hàng này thật là Ư ư… Con mẹ nó ngon…! Trình độ lừa gái của ngươi, thật khiến đại ca ta khâm phục!”

Nam nhân được gọi là đại ca, một thân núc ních thịt mỡ đang nhấp nhô trên thân thể thiếu nữ. Hắn có khuôn mặt gian xảo như cáo, cùng đôi mắt tí hí chớp động hung quang tràn đầy dâm đãng, lúc này đang huy động mười ngón tay ngắn ngủn, không chút thương xót liên tục nhào nặn trên đôi nhũ hoa thiếu nữ.

Phạch… Phạch… Ư ưm ưm… Hức hức…

Thiếu nữ thân thể mềm mại run rẩy vô lực, làn da trắng nõn đã điểm lên vô số vệt hồng sắc cùng lấm tấm mồ hôi, hai bầu nhũ hoa cũng đã săn cứng đỏ ửng vươn cao, tùy ý để cho mấy tên lưu manh chà đạp.

“Nhị ca, ngươi thấy sao?”

“Hừ… Hừ… Hừ… Tiểu Phong ngươi làm tốt lắm… Ta cùng đại ca sẽ cố gắng tiến cử ngươi với phó bang chủ… Aaaa….”

Nam nhân vừa nói chuyện bộ dáng so với “đại ca” còn đê tiện hơn ba phần, khuôn mặt nhìn qua thật có điểm giống với loài chuột cống, hắn lúc này đang cố gắng chà sát dương vật dơ bẩn mềm xèo bé tí ti của mình vào kiều đồn thiếu nữ. Vừa mới há miệng chuyện trò một chút, hạ thân đã không nhịn được phun bắn ra một mảnh đục trắng, sau đó thoi thóp nằm vật qua một bên thở dốc, dường như đã cạn kiệt sức lực.

Tiếng thở dốc phì phò, tiếng rên rỉ của nữ nhân, tiếng chửi mắng dâm đãng của nam nhân cùng tiếng da thịt nhớp nháp va chạm vào nhau, tất cả điều này quả thật đã tạo một bức tranh ma mị nửa sáng nửa tối vô cùng đặc trưng của ngõ số tám.

Hỗn loạn, và vô pháp vô thiên.

“Tiểu Phong, ngươi rốt cuộc dùng loại độc phẩm gì? Lại có thể… Ư ư… Biến một thiếu nữ non tơ… Hộc… hộc… trở thành dâm phụ như thế?”

Tên mặt chuột nhị ca vừa mới thất thân, thế nhưng dâm quang trong mắt vẫn chưa hề tán đi. Hắn chẳng chút nề hà bẩn thỉu, lại ngay lập tức vục mặt vào hạ thân thiếu nữ, điên cuồng liếm láp bú mút, ti tiện vô cùng.

Hoàng Phong nghe thế cười nhạt. Cái việc lợi dụng vẻ ngoài để lừa gạt nữ sinh cho hai tên đại ca dâm ô, hắn quả thật đã làm không dưới mười lần, lần sau so với lần trước càng thêm chất lượng. Thiếu nữ dưới thân, chính là hoa hậu học đường của trường trung học Thiên Tân, là cực phẩm trong cực phẩm.

“Đại ca, nhị ca, lần sau ta sẽ giới thiệu cho hai ngươi một món còn thú vị hơn nữa, hắc hắc!”

Hoàng Phong né tránh câu hỏi của tên mặt chuột, động tác dưới thân nhanh thêm đôi chút, lại tùy ý hứa hẹn một câu, đem nghi vấn của hai tên đại ca quẳng ra sau đầu.

Quả thật vừa nghe tới có hàng còn cực phẩm hơn, hai tên này đã tinh thần đại chấn bỏ qua chuyện kia, cùng là hưng phấn kêu lên trầm thấp, càng thêm ra sức hãm hiếp thiếu nữ dưới thân.

“Ưm… Ưm… “

Thiếu nữ ánh mắt mơ hồ tràn đầy dục hoả, thân thể mềm mại run rẩy nhấp nhô len lỏi giữa lớp lớp cơ thể khác giới, trong cổ họng phát ra rên rỉ thanh âm dâm đãng kích tình, điều này làm ba tên lưu manh chơi nàng thêm mấy phần mạnh bạo.

“Reng reng…. Reng reng…”

Tiếng chuông điện thoại vang lên đúng lúc tình ái được đẩy lên cao trào. Ba người kia thì vẫn hoàn toàn đắm chìm trong hoan lạc thể xác, thế nhưng tiếng chuông lại làm Hoàng Phong lại nhíu mày, có chút không tình nguyện nhìn về một góc.

Chiếc điện thoại này, là Hoàng Phong ăn cắp được ở một cửa hàng đồ cổ. chẳng những mẫu mã so với thời nay cổ lỗ vô cùng, lại cực kỳ nặng nề to lớn, nếu không phải do dung lượng bộ nhớ trâu bò thì đã bị hắn sớm vứt đi rồi.

Điện thoại này được hắn đặt nơi đó, đang trong quá trình quay cảnh bốn người điên cuồng hoan lạc. Mục đích đương nhiên là để sau này tống tiền cùng tống tình thiếu nữ, việc đó hắn thật làm như cơm bữa.

Thế nhưng kể từ ngày dùng nó đến nay, cứ mỗi khi Hoàng Phong hành sự gần tới cao trào là lại có một số điện thoại khốn kiếp gọi đến quấy rầy, không sớm không muộn, vô cùng chuẩn xác phá đám.

Bực dọc với tay cầm lấy điện thoại, trên màn hình hiển thị số “999”, đúng là số chết tiệt này. Ban đầu khi nó gọi đến hắn còn có chút sợ hãi, nhưng mà hiện tại khi biết chẳng có gì nguy hiểm, hắn đã chuyển qua căm tức rồi.

“@#₫&?+$®%©! Cút đi! Đừng làm phiền ông mày nữa!”

Hoàng Phong bấm vào nút nghe, sau đó đem bực tức chửi rủa ra ngoài một trận, có lẽ, bên kia sẽ như thường lệ mà cúp máy mà thôi.

“Ping! Xác nhận thông tin vật chủ! Tải dữ liệu sau 3…. 2…. 1…………………….”

“Aaaaaaaa…..?! Chết người rồi!!!!!”