Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng – Chương 46 Phòng Sống – Botruyen

Nhật Ký – Đại Ác Ma Xin Hãy Nhẹ Nhàng - Chương 46 Phòng Sống

Tần Minh chớp mắt đã trở lại.

Cánh cửa vừa đóng hắn đã nhận ra hai kẻ lạ bên trong nhà.

Một quen, một lạ. Một cái đàn ông trung niên tuổi ngoài 40, người còn là Yến Phi Nhiên.

Mạc Y là người đang tiếp chuyện với họ, trời vẫn còn sớm để cô và Tần Vũ bắt đầu ngày mới với lịch trình của bản thân.

” Tần Minh, ngươi về rồi! “

Mạc Y cất tiếng gọi khi thấy Tần Minh bước vào.

” Ừm. Ta về rồi đây. “

Tần Minh tiến lại gần, người đàn ông trung niên và Yến Phi Nhiên nhìn nhau cái rồi người đàn ông trung niên nhìn sang Tần Minh.

” Tần Tiên Sinh, tôi tên Tiêu Dũng, cục trưởng cục Cảnh Sát Thủy Giang. “

Người tên Tiêu Dũng đưa tay ra ý định bắt tay chào hỏi với Tần Minh.

” Mạc Y, nàng chủng bị đi làm đi. “

” Ừm…ta biết rồi. “

Mạc Y rời đi, Tần Minh không bắt tay với Tiêu Dũng mà trực tiếp ngồi xuống ghế đối diện.

” Tới bắt tôi nữa hả? “

Tần Minh tay rót tách trà nhìn Tiêu Dũng hỏi.

Hướng Tiêu Dũng lúc này cũng một phen mất mặt nhưng cũng chả có mấy phản ứng tiêu cực.

” Tần Tiên Sinh. Tôi đến để nhận lỗi…”

” Hửm? “

Tần Minh đặt tách trà xuống, chéo chân, miệng nở nụ cười xéo.

” Là cấp dưới của tôi không phải, vẫn xin Tần Tiên Sinh dơ cao đánh khẽ đừng làm khó Cục Cảnh Sát chúng tôi. “

Tiêu Dũng ấy vậy mà cúi đầu 90 độ trước Tần Minh.

” Cục Trưởng Tiêu, ngươi làm gì đấy? Người như ngươi tại sao lại cúi đầu trước ta? Thất vọng quá đấy~~ “

Tần Minh giọng mỉa mai mắt đảo sang nhìn Yến Phi Nhiên khiến cô nàng giật mình đỏ mặt.

” Tần Tiên Sinh, là cấp dưới của tôi không đúng…tôi nhất định sẽ cho ngài một câu trả lời thích đáng. “

” Ngươi nói nhiều quá đấy. Chuyện của ta tới lượt ngươi quản? “

Tần Minh vung nhẹ tay, lập tức một vết xước xuất hiện trên mặt Tiêu Dũng, một phen sợ hãi…Tiêu Dũng khuôn mặt lập tức nhợt nhạt, hắn quả thật có chút lưỡng lự giữa thật hay giả nhưng lúc này thì chắc chắn rồi. Kẻ trước mặt tuyệt đối không thể động vào, chuyện giới võ giả chính phủ không can dự, chuyện thế gia tranh đấu cũng thế…ấy thế mà hôm qua người của ông ta lại đi gây chuyện với một cao thủ.

” Phải, phải…là tôi hồ đồ, nếu Ngài muốn tự giải quyết thì… “

” Cút được rồi, ta cũng chả muốn dính dáng gì với các ngươi. Quản cho tốt ngươi của ngươi, lần sao là ta bứng móng Cục Cảnh Sát của ngươi quăng xuống biển đấy. “

” Vâng vâng, tôi hiểu, đa tạ Tần Tiên Sinh… “

Tiêu Dũng rời đi, Yến Phi Nhiên cũng là cúi đầu chào hắn một cái trước lúc rời đi.

—÷—

Rời khỏi nhà Tần Minh không lâu Tiêu Dũng lắc đầu ngao ngán.

‘ Việc đụng chạm tới bọn Võ Giả thật sự phiền phức…lần này vẫn là coi như may mắn, thảm kịch không diễn ra là tốt. Tuy nhiên, tên Lý Phong này vẫn là không thể giữ lại. ‘

Tiêu Dũng thầm nghĩ, xong ông nhìn sang Yến Phi Nhiên.

” Ngài muốn nói gì sao? “

Yến Phi Nhiên nhận ra ánh mắt của Tiêu Dũng liền hỏi.

” Người này xem ra có chút chú ý tới cô, tạo lập quan hệ với hắn tốt một chút biết đâu có thu hoạch bất ngờ. “

” C-Cục Trưởng! Ngài là đang nói gì thế?? Dùng tôi làm tốt thí sao! “

” Cái gì mà dùng? Ta có xem qua camera rồi, hắn đích thị là để ý tới cô, hắn có thể tha cho những người đó chắc chắn là vì cô đấy. “

” Tôi không thích hắn, ra vẻ ngạo mạn, chẳng xem ai ra gì… “

Yến Phi Nhiên cúi đầu, khuôn mặt hơi đỏ khi nhớ lại khuôn mặt của Tần Minh.

” Người ta là Võ Giả, còn mạnh như thế? Chịu nói chuyện với chúng ta cũng coi như là nể mặt rồi. Ta không can thiệp việc của cô, chỉ là muốn tốt cho cô thôi, Thủy Giang này Gia Thế tranh đấu, chả mai cô bị tên Thiếu Gia ăn chơi nào đấy nhìn trúng thì ta cũng không cứu nổi cô. “

” Xì. Đưa tôi cho tên kia thì khác chỗ nào? Tôi thấy ngài là đang cố dụ dỗ tôi làm tốt thí để đổi lấy cái quan hệ với người này. “

” Được, được, ta không nói nữa…vẫn để cô muốn làm gì thì làm, có việc thì đừng tìm ta đấy nhé. “

” Không tìm ngài thì tìm ai? Có ông ba nào vô trách nhiệm như ngài Cục Trưởng đây không? “

—÷—

Trở lại với Tần Minh, hắn hôm nay không muốn đi học, đơn giản chỉ muốn nằm dài ở nhà lười biếng…

Mục đích thật sự thì muốn đè Diệp Thu Nhi ra chơi cho tới tối.

” Không đến trường sao? “

” Không. Ta lười lắm… “

Mạc Y tiến lại kéo tai Tần Minh đầy hung bạo.

” Lại muốn làm gì Diệp Thu Nhi với người phụ nữ kia nữa đúng không? “

” Tha ta đi…ta thật sự có việc cần giải quyết mà~~ “

” Xì. Có quỷ mới tin ngươi ấy. “

Mạc Y tặc lưỡi khó chịu.

” Anh hai, học tập vẫn là trên hết…dù bây giờ anh kiếm được tiền rồi nhưng vẫn phải đi học. “

Tần Vũ từ bên trong bước ra nói.

” Em cũng ùa theo nàng ta á? Ta tôi nghiệp quá đi, toàn bị ăn hiếp thôi. “

Tần Minh lau nước mắt bộ dạng uất ức.

” Nói đối, anh mới là người ăn hiếp…không thèm quan tâm tới anh. “

” Hừ. “

Mạc Y và Tần Vũ cùng lúc bỏ đi.

Hai người họ rời đi không thì Họa Y và Xích Quỷ xuất hiện.

Ngay khi xuất hiện Họa Y liền vào lòng của Tần Minh mà ôm lấy cổ hắn nũng nịu, Xích Quỷ thì hành lễ một cách nghiêm túc.

” Đức Vua, tôi đã tìm thấy thứ ngày cần. Địa điểm cách nơi này cũng không quá xa. “

Xích Quỷ nói.

” Là một con Quỷ khá mạnh, Tiểu Nữ e là cũng không đánh lại… “

Họa Y nép mặt vào lòng Tần Minh nói.

” Còn ngươi thì sao? “

Tần Minh nhìn Xích Quỷ hỏi.

” Hoàn toàn không vấn đề, chỉ là muốn nó phục tùng e là không thể. “

” Aizz. Vẫn là tự tay ta giải quyết đi, tìm co căn nhà ở thôi mà cũng tốn công… “

Tần Minh đặt Họa Y ngồi lại rồi chớp mắt hóa làng sương mờ nhạt biến mất.

Hắn xuất hiện lần nữa tại một căn nhà bỏ hoang cạnh đường số 13, xung quanh là cây cỏ, nhìn qua nơi đây cũng là một mảnh âm khí dày đặc.

Đẩy cánh cổng sắt cũ kỹ hắn tiến vào bên trong, tiếp tục mở thêm cánh cửa nữa để vào căn biệt thự rộng lớn này.

Khác với bên ngoài cũ kỹ, bên trong cực kỳ tươi mới và sạch sẽ, nhìn qua bàn ghế nội thất tất cả điều rất tiện lợi.

Cạch-!

Cánh cửa phòng bất ngờ đóng chặt, bầu không khí sáng sủa bên trong chớp mắt liền biến mất.

U ám là thứ có thể diễn tả và lúc này, tiếng rên la đau khổ, vết máu tươi từ trần nhà bắt đầu rơi rớt xuống mặt đất.

” A A A A… ”

” A A A A… “

Ma Âm bắt đầu kêu lên vang dội, Tần Minh nhếch mép cười rồi thong thả đi sâu vào bên trong.

Mỗi ba bước căn phòng lại thay đổi, đi tới đi lui rốt cuộc cũng chỉ là trở lại chỗ cũ.

Tần Minh lúc này khẽ thở dài một tiếng.

” Ta lười chơi với ngươi. “

Tần Minh ẩn hiện người khí hắc ám đánh tâm âm khí của ngôi biệt thự ngay lập tức, cả những cái xúc tua màu đen đỏ đang ý định tấn công bắt ngờ hắn cũng vội vã thu lại mà chạy về phía trung tâm của ngôi nhà biệt thự.

Tần Minh biến mất,. Hắn lần nữa xuất hiện ở một căn phòng tối, nơi đây tối ôm như mực, tiếng nước cứ lách như một điệu nhạc.

Những con Ma Trơi xuất hiện, căn phòng tối lập tức được thấp sáng, hiện rõ nguyên hình là vô số khớp xuống và tiếng máu chảy, cả căn phòng chằng chịt những mạch máu đang co giật cùng trái tim đang đập thình thịch ở phía trung tâm căn phòng.

Quả tim đột nhiên xuất hiện con mắt lớn ở giữa, dưới cũng xuất hiện thêm cái miệng đầy răng ghê rợn.

” Ngươi…là…ai…? “

” Chủ Nhân mới của ngươi. “

Tần Minh cười mỉm.

” Cút đi!!!! “

Phản ứng mạnh, quả tim hét lớn với vạn xúc tua xuất hiện nhiều hơn rễ cây mà đâm thẳng vào chỗ Tần Minh.

Tần Minh đứng yên bất động, những cái xúc tua vừa chạm vào liền tan biến thành tro bụi, tiếng la hét thê lương của căn phòng vang dội…