Phong Lưu Pháp Sư – Chương 1: Xuyên việt chi tiền tấu – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 1: Xuyên việt chi tiền tấu

Đêm đã khuya, bầu trời u ám không một ánh trăng sao, cuồng phong không ngừng
gào thét, bão cát mù trời, những đám mây đen dường như bao phủ khắp thiên địa.

Bên ngoài một khu rừng nguyên thủy gần Vân Nam xuất hiện một bóng nhân ảnh
đang vội vàng tiến vào rừng. Đột nhiên bóng nhân ảnh tựa như vấp phải cái gì
đó không tự chủ được ngã lăn xuống đất.

Một ánh chớp lóe qua bầu trời chiếu sáng gương mặt vốn đã trắng bệch của bóng
nhân ảnh. Hắn khoảng hơn ba mươi tuổi, lông mày rậm và dài, đôi mắt mang vẻ âm
hàn và tàn nhẫn. Một vết sẹo kéo dài từ gò má xuống cằm càng làm cho sắc mặt
của hắn thêm vài phần hung lệ và tàn bạo.

Bóng nhân ảnh cố gắng đứng dậy và lê tới trước, máu từ vết thương trên ngực
hắn không ngừng tuôn ra làm cho y phục của hắn cũng bị nhuốm sắc hồng.

“Xuất hiện đi, người của Long Tổ sao lại dấu đầu hở đuôi như vậy ? “ Bóng nhân
ảnh vô lực dựa vào một thân cây đại thụ, giọng nói vang lên như chuông đồng
mang đầy vẻ trào phúng.

Thanh âm còn chưa ngừng thì bẩy đạo hắc ảnh đã vô thanh vô tức xuất hiện xung
quanh, vây khốn bóng nhân ảnh tại trung tâm ngăn chặn mọi đường đào thoát của
hắn.

“Long Nhất, quay đầu lại đi, đừng tiếp tục mắc thêm lỗi lầm nữa.” Một thanh âm
không thể nhận ra là thanh âm của nam hay nữ u u phảng phất phiêu hốt trong
không trung khiến cho người khác không ngăn được mà cảm thấy sợ hãi.

“Quay đầu, ta cũng có thể quay đầu ư ? Ta còn có thể quay đầu lại ư ? Long
Ngũ, thượng cấp đã hạ lệnh thế nào thì ngươi còn rõ hơn ta.” Long Nhất nở một
nụ cười thê lương.

“Long Nhất, ngươi thúc thủ chịu trói đi, trước mặt thượng cấp ta sẽ cầu xin
cho ngươi.” Long Ngũ nói, giọng điệu không tự chủ được.

“Cầu xin, ha ha ha, Long Nhất ta không cần. Ngươi muốn ta thúc thủ chịu trói
ư, đừng có mơ giữa ban ngày.” Long nhất dựa vào cây đại thụ, khí thế gần như
đã đạt đến đỉnh điểm.

“Long Nhất, ngươi đối xử với quốc gia như vậy ư.” Long Ngũ hung tợn nói.

“Ta vì tiểu Thất báo thù là sai lầm chăng, ta giết tên cẩu thủ tướng của Nhật
là sai lầm chăng. Tiểu Thất vì quốc gia lập vô số đại công, kết cục quốc gia
đối xử với cô ấy thế nào. Cô ấy không thể hi sinh vô ích, các ngươi có hiểu
không.” Long Nhất nói đến tên của tiểu Thất nhãn thần lại xuất hiện một tia
nhu tình và thống khổ.

Long Ngũ nhìn bộ dạng như dã thú bị trọng thương của Long Nhất cơ thể không tự
chủ được hơi run nhẹ, hai môi hắn cắn chặt lại và đưa tay lên thủ thế chuẩn bị
tiến công.

Một tiếng sét vang lên, cơn mưa nặng hạt cuối cùng cũng điên cuồng trút xuống
mặt đất. Long Tổ là một tổ chức tối thần bí của Trung Quốc, thành viên trong
đó toàn bộ đều là những kì nhân dị sĩ và những cường giả thân hoài tuyệt học.
Long Nhất là người duy nhất trong đó có dị năng của tinh thần hệ đã dựa theo
các cổ thư của Trung Hoa tu luyện đến mức lô hỏa thuần thanh đồng thời hắn
cũng là người mạnh nhất của Long Tổ. Như bình thường mà nói thì cho dù là Long
Ngũ thêm vào sáu thành viên của Long Tổ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ
của Long Nhất, chỉ là lúc đó Long Nhất bị các sát thủ của Long Tổ và Nhật Bản
truy sát hơn ba tháng liên tục, trải qua hơm trăm trận chiến lớn nhỏ thân thể
đã thụ thương nghiêm trọng. Hắn làm sao có thể kháng trụ lại những tinh anh
của Long Tổ do Long Ngũ dẫn đầu ?

Long Nhất chuyển đầu nhìn qua bẩy bóng nhân ảnh bao quanh khí thế đã đạt đến
đỉnh điểm, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh bọn hắn từ khi còn bé. Bọn hắn
bẩy người từ nhỏ đã bị quốc gia thu dưỡng, trải qua vô số huấn luyện phi nhân
bằng vào tài năng đã tiến nhập vào Long Tổ. Trong bẩy người chỉ có duy nhất
Long Thất là nữ tinh thông ám sát và vi tính lại vô cùng xinh đẹp, trong mắt
sáu người bọn họ Long Thất tựa như thiên sứ. Tuy không nói ra nhưng mọi người
đều biết Long Thất đối với thượng cấp có những điểm bất đồng. Một năm nọ Long
Thất đến Nhật Bản để chấp hành nhiệm vụ không hiểu vì sao lại bị tiết lộ hành
tung, tại Nhật Bản bị quần công đến nỗi hương tiêu ngọc vẫn. Long Nhất đại nộ
một thân một mình đến Nhật Bản sát hại thủ tướng của Nhật Bản và hơn trăm quan
chức lớn nhỏ của Nhật, kéo theo hơn nghìn dân thường của Nhật Bản tử thương
khiến cho quan hệ giữa hai nước khẩn trương cực độ, chiến tranh lúc nào cũng
có thể xảy ra.

“Quốc gia đã không quan tâm đến muội, huynh đệ của muội cũng không quan tâm
đến muội nhưng huynh đã thanh toán sòng phẳng hết rồi. Tiểu Thất muội chờ
huynh nhé, huynh sẽ nhanh chóng gặp lại muội thôi.” Long Nhất thầm thì, bên
ngoài bẩy bóng hắc ảnh đồng thời thi triển các chiêu thức và các chủng dị năng
mãnh liệt công tới. Long Nhất đột nhiên thu hồi toàn bộ khí thế của bản thân,
để toàn bộ cơ thể lộ ra ra ngoài không chút phòng vệ.

Oanh oanh, thân thể của Long Nhất bị chấn bay lên cao, toàn thân huyết vũ tuôn
rơi, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười vì đã được giải thoát.

Oanh, đột nhiên một đạo sấm sét xuất hiện từ đám mây đen từ không trung trực
tiếp đánh vào thân thể Long Nhất. Trong dòng điện cường đại, thân thể của Long
Nhất bị dòng điện hóa giải thành các phân tử biến mất không để lại dấu vết gì
nữa.

Long Ngũ đứng ngây ngốc tại đó tay cầm y phục đã bị sét đánh thành bụi của
Long Nhất, trên mặt những giọt nước không ngừng tuôn rơi không biết đó là nước
mưa hay là những giọt nước mắt …..