Phong Lưu Pháp Sư – Chương 671: Huyết sắc Thương Lan 2. – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 671: Huyết sắc Thương Lan 2.

Ma tộc đại quân phát động toàn diện tiến công, trong lúc nhất thời phong yên
dấy lên bốn phía.

Cả đại lục dân dư quân đội bắt đầu theo khu vực tiến hành thu long phòng ngự.
Điều này khiến cho hỏa tiến công kích của ma tộc bị trở ngại rất lớn. Vốn Đế
La dự định rất nhanh đồ diệt Thương Lan đại lục, nhưng tình hình không thể
không trì hoãn.

Tuy nhiên thực lực hai bên quá mức chênh lệch. Dưới sự công kích không nơi
không có của ma tộc đại quân, Thương Lan đại lục các chủng tộc đều tử thương
thảm trọng.

Sau khi Huyết ma Đế La biết được ý đồ phòng thủ của Thương Lan đại lục, đồng
dạng hợp binh một chỗ đối phó các đại khu vực, tiến hành bao vây cô lập. Chịu
tao ương đầu tiên chính là thú nhân tộc tại Hoành đoạn sơn mạch.

Mặc dù các đại khu vực vẫn tiến hành tập kích ma tộc đại quân nhưng hiệu quả
không cao.

Bên trong quân doanh Đằng Long thành, Bắc Đường Vũ cầm đầu các vị tướng lĩnh
tiến hành hội nghị khẩn cấp. Thú tộc thủ lĩnh Bối Toa đã phát hơn mười phong
khẩn cấp quân tình, cả thú tộc thương vong thảm trọng, thỉnh cầu trợ giúp.

“Nên chăng chúng ta triệu tập tất cả quân đội đều sử dụng truyền tống trận đi
đến Hoành đoạn sơn mạch?” Hùng Phách nói.

“Không không, nếu như vậy há chẳng phải cùng ma tộc đại quân trực diện đối
cứng hay sao? Như vậy chúng ta càng bại nhanh hơn. Biện pháp tốt nhất lúc này
là tuân theo phòng ngự mà thái tử điện hạ đã đưa ra. Kiên trì đến khi thái tử
trở lại.” Nói chuyện chính là Cừu Phục, một người từ Cấm thiên ngục giam được
Long Nhất phóng thích.

Bắc Đường Vũ nhìn chằm chằm bản đồ quân sự Thương Lan đại lục. Đối diện với
tuyệt đối thực lực, mọi mưu kế đều đào không ra tác dụng hiệu quả. Ngoại trừ
ngoan kháng cũng chỉ có thể ngoan kháng.

Hoành đoạn sơn mạch. Bối Toa nhìn tràng chiến trường thảm thiết trước mắt, hàm
răng cắn chặt. Thú tộc tác chiến hung mãnh, nhưng khả năng phối hợp không bằng
loài người. Tình huống chiến đấu thập phần tai hại. Chỉ ngắn ngủn một ngày cả
thú nhân tộc thương vong đã hơn phân nửa. Cứ tiếp tục như thế này toàn quân
chắc chắn bị diệt.

Bắc Đường Vũ truyền đến tin tức mong nàng tận lực trì hoãn thời gian, chờ đợi
long nhất hồi quy. Nhưng mấy trăm vạn ma tộc công kích khu vực thú nhân tộc,
không thể trì hoãn thêm bao nhiêu thời gian nữa. Cả thú nhân tộc cơ bản không
còn nhiều.

“Triệt.” Bối Toa rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa. Thú nhân tộc không thể
đoạn tuyệt trong tay nàng.

Nhìn thấy thú nhân tộc lợi dụng Truyền tống trận triệt xuất Hoành đoạn sơn
mạch, Huyết ma Đế La đắc chí cười to.

“Lui đi lui đi. Tốt nhất toàn bộ quân đội cùng người dân tập trung cùng một
chỗ, đỡ phải phiền toái cho bổn tướng.” Huyết ma Đế La lạnh lùng nói.

Kỳ thật lúc bắt đầu Long Nhất cũng từng nghĩ tới nên hay không hợp binh cùng
một chỗ đối phó ma tộc đại quân xâm lấn? Nhưng sau khi phân tích hắn nhận thấy
tại tuyệt đối thực lực, chỉ cần ma tộc đại quân công phá một lỗ hổng là có thể
giết hại dân chúng khu vực trung ương. Khủng bố lan tràn. Đến lúc đó nói không
chừng binh bại như núi đổ, để cho ma tộc đại quân nhất kích phá tan. Do đó
Long Nhất đành phải chọn phương thức giao thoa phòng ngự để có thể duy trì
chống lại ma tộc đại quân xâm lấn lâu nhất có thể. “Duy Nhĩ Bối Lạp, ngươi
xuất lĩnh một chi đại quân một lần nữa đi trước ma giới. Nếu ma giới chủ lực
đại quân đã công phá Thương Lan đại lục thì hủy luôn ma giới. Nếu có đại quân
chống cự liền phản hồi thần giới.Lưu thủ phòng ngừa ma tộc đại quân phản
phác.” Long Nhất nói.

“Tuân lệnh, Phách thần đại nhân.” Duy Nhĩ Bối Lạp tuân mệnh rời đi.

Long Nhất trầm mặc dẫn một chi thần tộc đại quân khác đi đến Thương Lan đại
lục không gian tiếp điểm. Hắn lòng nóng như lửa đốt nhưng không thể biểu hiện
ra ngoài. Hy vọng sự thật không như mình suy nghĩ là tốt nhất.

Trong chiến tranh, hủy diệt là hình thức tàn khốc nhất. Hai bên thù sâu như
biển, một khi va chạm không phải ngươi tử chính là ta vong.

Ma tộc đại quân thế như chẻ tre phá hủy những khu vực bên ngoài Thương Lan đại
lục, thảm trạng không kém nhân gian luyện ngục. Ma tộc đại quân dùng đầu người
treo quanh tường thành, gương mặt vặn vẹo đáng sợ hướng đến trung tâm quyền
lực Đằng Long thành, quỷ dị nói không nên lời.

“Không còn thời gian nữa. Truyền lệnh xuống, không nên trường đấu. Mạnh mẽ đột
phá thẳng hướng Đằng Long thành, bắt lấy toàn bộ gia quyến Phách thần Long
Nhất. Đến lúc đó để xem trước mặt ta hắn dám đùa ra cái dạng gì.” Huyết ma Đế
La nói. Hắn biết Long Nhất rất nhanh sẽ xuất lĩnh thần tộc đại quân tăng viện.
Hiện tại xem ra không có khả năng trong thời gian ngắn đồ sát Thương Lan đại
lục. Cũng chỉ còn cách ngạnh tiến lên, đem gia quyến Long Nhất toàn bộ bắt
hết. Đến lúc đó cho hắn nếm tư vị sống không bằng chết. Nghe nói hài tử của
hắn mùi vị rất ngon.

Không thể không nói, Huyết ma Đế La là một kẻ vô cùng xảo trá. Mạnh mẽ đột phá
tầng tầng phòng ngự sẽ làm ma tộc đại quân nỗ lực đại giới không ít. Nhưng để
đạt được mục đích, dù phải nỗ lực gấp trăm lần cũng đáng giá.

Quả nhiên, đối với ma tộc đại quân mạnh mẽ đột phá, Thương Lan đại lục các khu
vực phòng thủ căn bản không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn ma tộc đại
quân gào thét quét tới Đằng Long thành.

Biện pháp duy nhất có thể làm là bao vây phía sau ma tộc đại quân công kích.
Bình thường quân đội một khi lâm vào vòng vây chẳng khác nào tự sát. Nhưng ma
tộc đại quân thực lực cùng Thương Lan đại lục căn bản không phải một tầng mà
so sánh.Bọn họ một chút cũng không thèm để ý bản thân bị bao vây. Nếu có thể
đem toàn bộ qua quyến Phách thần Long Nhất toàn bộ bắt hết rồi trở về ma giới,
chẳng sợ Long Nhất không tự vác thân dâng lên tới cửa.

Đằng Long thành, một trăm vạn đại quân tinh nhuệ đã nghiêm trận chờ đợi. Bọn
họ đều biết ma tộc rất nhanh sẽ tiến tới.

Không cần đế quốc phái kẻ tuyên truyền, Thương Lan đại lục đã thành một chỉnh
thể. Sinh cùng sinh, tử cùng tử. Đằng Long thành ngàn vạn dân chúng hợp lực,
vì đế quốc cung cấp cường đại hậu cần bảo chướng.

“Tam oa, tiểu tử nhà ngươi ở đây làm gì, mau gia nhập quân đội, xuất một phần
khí lực, đem đám ma nhân chết bầm đó chém được thằng nào hay thằng đó, cho bọn
chúng chết không đất chôn thây.” Một lão hán mắng con. “Phụ thân đại nhân, còn
cần phải nói nữa sao. Tam oa ta sống chết cũng là trang hảo hán, không phải
hạng người tham sống sợ chết. Ta vừa đến quân đội báo danh, bây giờ trở về cấp
lão thông báo một tiếng.” Cao lớn hán tử bị cha quở trách nói lại.

Các nơi đều đồng dạng như nhau. Cha tiễn nhi tử nhập quân đội, thê tử tiễn
trượng phu tòng binh, gia gia tiễn cháu ruột vào cảm tử quân. Thương Lan đại
lục các chủng tộc sinh ra ngưng tụ lực xưa nay chưa từng có. Đây chính là khảo
nghiệm giữa lằn sinh tử.

Bắc Đường Vũ đứng trên thành tường. Đôi mắt sắc bén nhìn về phía xa. Căn cứ
theo tình báo, ma tộc đại quân đã mạnh mẽ đột phá tầng tầng phòng ngự bốn phía
Đằng Long thành. Binh lực đang tập trung hướng trung tâm quyền lực Đằng Long
thành đánh tới.

Hàn phong thổi bay mái tóc của nàng. Hôm nay Bắc Đường Vũ uy nghiêm nhật
trọng. Cảm giác đầu tiên mọi người nhìn vào đó chính là sát khí. Ngũ quan tinh
tế tú lệ khiến cho lòng người muốn mãi trầm luân.

Địa ngục thiên sứ, đây chính là ngoại hiệu ngày nào, đến nay vẫn không ai dám
quên.

Đột nhiên, một hắc tuyến từ chân trời như tia chớp hướng đến Đằng Long thành.
Tà ác ma khí nhanh chóng khuếch tán.

“Tới rồi.” Bắc Đường Vũ căng thẳng nắm chặt bảo kiếm trong tay. Đôi mắt hiện
lên chiến ý ngập trời. Tất cả chiến sĩ đều nghiêm thần chờ đợi.

Ma tộc đại quân càng lúc càng gần. Trên mặt đất lẫn không trung ma tộc rậm rạp
điên cuồng đánh tới. Nhìn gần có thể rõ ràng những bộ dáng vô cùng kinh tởm.

“Khởi động hộ thành phòng hộ tráo.” Bắc Đường Vũ lạnh lùng ra lệnh.

Bên dưới Đằng Long thành, hàng trăm vạn khối ma tinh thạch đồng thời khởi động
một cự hình ma pháp trận. Nhất thời một tầng hào quang dày đặc bao thủ toàn bộ
Đằng Long thành.

Hộ thành phòng hộ tráo. Đây là ma pháp trận không trọn vẹn di lạc từ thần giới
mà Long Nhất tìm được. Trải qua hơn vạn ma pháp sư hợp lực chữa trị, hao phí
tài lực không thể tính toán, trong mấy năm thời gian mới tạo nên một ma pháp
trận tương đối hoàn chỉnh. Rất nhiều ma pháp sư vì nó mà tuẫn chức.

Vô số ma pháp cùng ma lực công kích như vũ bảo lên hộ thành phòng hộ tráo. Hộ
thành phòng hộ tráo ngoại trừ có chút ba động vẫn kiên cố như bàn thạch.

Đằng Long thành tất cả tướng sĩ đều thở phào một hơi. Xem ra trong lúc nhất
thời ma tộc đại quân không cách nào đột phá hộ thành phòng hộ tráo.

Một bạch sắc nhân ảnh phiêu nhiên trên thành tường đứng phía sau Bắc Đường Vũ.

“Tiểu Y, chư vị tỷ muội đã an bài tốt chưa?” Bắc Đường Vũ có chút nghiêng đầu
hỏi.

“Đã an bài tốt lắm. Hương Vân, Ti Bích cùng Nạp Lan Như Nguyệt đã tống nhập
địa để truyền tống ma pháp trận. Tỷ muội bọn họ chết cũng không chịu đi.” Tiểu
Y bạch sắc đồng tử lóe lên yêu dị quang mang.

“Bọn họ còn không chịu nghe hay sao? Ta đã giải thích rồi. Hộ thành phòng hộ
tráo vừa vỡ thì chúng ta chính là mục tiêu công kích chủ yếu của ma tộc đại
quân. Một khi thất thủ bị bắt chính là mang đến liệt thế không thể phản hồi
cho phu quân.” Bắc Đường Vũ nhíu mày nói.

“Đừng lo, bọn tỷ muội trên linh hồn đều khắc một cái tự bạo ma pháp trận. Một
khi bị bắt…”

Bắc Đường Vũ trên mặt hiện lên một tia ba động. Bởi vì nàng thân phận đặc thù,
nàng không cùng chúng tỷ muội lui tới nhiều. Đại đa số thời gian nàng đều ở
tại quân doanh, quản lý tất cả tướng sĩ Thương Lan đại lục, coi đó như cách
thể hiện tình yêu của nàng đối với Long Nhất.

Lúc này một đội mặc hợp thể khải giáp đứng phía sau các nàng. Đây là trăm nhân
cấm vệ, là những tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Vô song doanh ban đầu thành
lập.

Bọn họ nghiêm chỉnh đứng phía sao Bắc Đường Vũ, trên mặt mỗi người đầy kiên
định nhìn hộ thành phòng hộ tráo đang run lên như gợn sóng.

“Thiệt là, sao không chịu đợi ta.” Đông Phương Uyển nhanh chóng tiến đến, hoa
quý cung trang được đổi thành ma bào.

“Hoàng hậu nương nương.” Tất cả tướng sĩ đều khom người hành lễ.

Không cần đa lễ. Hôm nay bổn hậu cùng chư vị cùng nhau giết địch.” Đông Phương
Uyển anh tư bộc phát, tựa hồ nhớ lại thời kỳ thiếu nữ tung hoành khắp Thương
Lan đại lục.

Lúc này vài đạo thân ảnh cũng đồng thời tiến đến. Chính là đương kim hoàng đế
Tây Môn Nộ, thái thượng hoàng Tây Môn Cuồng cùng Mộ Dung Bác các bậc ẩn thế
cao nhân.

Tây Môn Nộ một thân đế vương kim trang,có chút bất luân bất loại. Hắn trừng
mắt nhìn Đông Phương Uyển, lại thấy nàng như một tiểu cô nương thè lưỡi đáp
trả, không khỏi cười trừ.

Lúc này, Huyết ma Đế La đứng trên một cái cự đại kim hình ma chuẩn, cau mày
nhìn hộ thành phòng hộ tráo phía dưới. Thật không nghĩ tới Đằng Long thành còn
có hộ thành phòng hộ tráo chắc chắn đến như vậy. Công kích đã lâu còn chưa có
dấu hiệu bị vỡ.

“Long ma, không thế tiếp tục như thế này. Thỉnh xuất thiên ma thực thần
trượng. Bệ hạ nhất định sẽ không trách tộI.” Huyết ma Đế La trong lòng nổi lên
cảm giác bất hảo. Hắn hiểu được không thể để thời gian kéo dài thêm.

———————–

Long Nhất suất lĩnh thần tộc đại quân đi đến Thương Lan đại lục không gian
tiếp điểm. Nhưng không biết bản ghi chép sai sót, hay bởi vì hắn làm sai điều
gì, đến bây giờ vẫn chậm chạp không thể thành công khởi động không gian thông
đạo.

“Phách thần đại nhân, Duy Nhĩ Bối Lạp truyền đến tin tức.” Một vị thần tộc
tướng lĩnh đến trước mặt Long Nhất, dâng lên ma pháp tín.

Long Nhất vừa nhìn thấy, trên mặt trở nên lo lắng. Duy Nhĩ Bối Lạp suất lĩnh
thần tộc đại quân trọng lâm ma giới, phát hiện Huyết ma Đế La cùng Long ma Tạp
La Lạp đại quân biến mất không thấy. Trong một lần huyết tẩy ma giới lại bị
Tình ma Na Duy Kỳ trở lại vị trí ma tộc Đại tướng quân đánh bật ra, trấn thủ
ma giới. Song phương giằng co, không ai chiếm được một chút tiện nghi.

Rất rõ ràng, Huyết ma Đế La cùng Long ma Tạp La Lạp đã suất binh công đến
Thương Lan đại lục. Điều này há có thể khiến cho Long Nhất không nóng nảy?

“Na Duy Kỳ, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?” Long Nhất một quyền khiến một
khỏa trụ thạch thành tê phấn. Xung quanh thần tộc tướng lĩnh thở mạnh cũng
không dám.

————-

Huyết ma cùng Long ma hít sâu một hơi lấy ra một trường phương hình hạp tử
(một cái hộp dài), bên trong phong ấn một phần thần thức Thiên ma vương luyện
ra thiên ma thực thần trượng, uy lực tuyệt luân.

Hạp tử bị mở, bên trong một căn hắc sắc pháp trượng hiện ra, không kẻ nào dám
mở to hai mắt mà nhìn thẳng vào nó.

Huyết ma cùng Long ma cùng niệm một đoạn chú ngữ bọn họ nhớ kỹ. Cổ tay bọn họ
bị cắt ra, máu tươi điên cuồng bắn tới pháp trượng, tất cả đều bị nó hấp thu.
Pháp trượng dần dần nổi lên chói mắt hắc mang.

Huyết ma Đế La ác khởi pháp trượng. Pháp trượng như có linh thức ông ông chấn
chiến, gấp gáp muốn phát huy chính mình uy lực.

“Ba” một tiếng, pháp trượng bị Long ma Tạp La Lạp đoạt lấy.

“Huyết ma, ngươi trí kế vô song. Thiên ma vương không thể thiếu ngươi. Chính
ta có hay không đều không sao cả.” Long ma Tạp La Lạp dát dát cười nói, vung
tay cắt đứt lời nói chuẩn bị thốt ra cua Đế La, tiếp tục nói: “Khi bắt được
thân nhân Phách thần, lưu lại một hai kẻ tế điện ta. Ta Long ma tự khắc sẽ
biết.

“Thiên-ma-thực-thần!” Long ma Tạp La Lạp cao cử pháp trượng, gằn từng chữ, vẻ
mặt như tín đồ ngoan đạo.

Pháp trượng tức khắc như ma giới hắc ám chi nhật tuôn ra nồng đậm hắc mang,
thẳng tắp chiếu xạ xuống hộ thành phòng hộ tráo.

Thân thể Long ma Tạp La Lạp nhanh chóng héo khô mắt thường có thể thấy được.
Tầng phòng hộ cũng thấy được tốc độ tiêu tán.

“Tất cả tướng sĩ nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu.” Bắc Đường Vũ hét lớn. Trong
nháy mắt phòng hộ tráo vỡ tan, nàng một kiếm liền đem hai gã ma tộc trảm thành
hai đoạn.

“Phòng hộ tráo đã bị phá, ma tộc tướng sĩ toàn diện tiến công. Hết thảy sinh
vật giết không tha.” Huyết ma Đế La ôm thi thể khô héo Long ma Tạp La Lạp, tê
thanh quát.

Tràng chiến đấu vô cùng thảm thiết bắt đầu. Hậu quả mọi người đều biết: không
phải ngươi tử chính là ta vong. Do đó không ai lưu thủ, không ai chạy trốn.

“Các huynh đệ, giết! Giết một thì hòa, giết hai thì lợi được một mạng a.” Một
gã tiểu đội trưởng cao giọng quát. Cương đao trong tay hiện lên một trận đạm
thanh đấu khí nhập vào cơ thể một gã ma tộc binh lính, sau đó thân thể lại bị
hai gã ma tộc xuyên thủng. Trước khi chết, hắn kịp chuyển đao chặt đầu một gã
ma tộc binh lính khác, mỉm cười nhắm mắt. Hắn lời một mạng rồi!

Cả Đằng Long thành khổng lồ lâm vào một mảnh chiến đấu hỗn loạn, thiên địa rậm
rạp ảnh tử.

Tại mặt đông thành tường Đằng Long thành đại bộ phận là cao đẳng ma tướng. Bọn
họ điên cuồng vây công ngàn danh tướng sĩ hộ vệ tinh nhuệ nhất cùng đám người
Tây Môn Nộ, Bắc Đường Vũ. Bọn họ đều biết những người này là thân nhân của
Phách thần Long Nhất.

Huyết ma Đế La thân hình cao trăm trượng sát nhập vòng chiến. Hắn muốn hoàn
thành lời hứa với Long ma Tạp La Lạp, cần hai thân nhân Phách thần Long Nhất
tế điện hắn. Tây Môn Nộ, Tây Môn Cuồng, Mộ Dung Bác cùng những vị ẩn thể cao
nhân cùng Huyết ma Đế La khổ chiến, mỗi người đều hộc một ngụm máu tươi nhưng
vẫn kiên trì.

“Oanh” Huyết ma một chưởng đánh lui Mộ Dung Bác, giết tới Tây Môn Nộ cùng Đông
Phương Uyển.

“Kiệt kiệt, các ngươi chính là phụ mẫu Long Nhất phải không? Hôm nay ta tiễn
hai ngươi xuống hoàng tuyền bồi tiếp huynh đệ của ta.” Huyết ma Đế La cười
nói, cánh tay thật lớn hướng Tây Môn Nộ cùng Đông Phương Uyển đập tới.

“Bệ hạ……”

“Hoàng hậu……”

Tất cả mọi người bi thống, đều xuất ra công kích cường đại nhất. Nhưng căn bản
không ngăn được nhất chiêu kinh thiên của Đế La.

Ngay lúc này, một hắc ảnh như thiểm điện xông vào, ngạnh sanh kiềm hãm cánh
tay Đế La. Dư âm công kích khiến cho Tây Môn Nộ cùng Đông Phương Uyển hít thở
không thông.

Hắc ảnh bay trở về. Đó chính là một đầu cự long dài trăm thước. Miệng rộng của
nó ké ra, đem xung quanh hơn mười ma tộc binh lính hấp thành thây khô.

“Tên bại hoại nhà ngươi dám khi dễ Nữu nhi, cha ta nhất định đánh nát mông của
ngươi.” Cự long phun ra một trận thanh âm thanh thúy. Đây chính là cô bé lớn
nhanh gấp mấy chục lần bình thường-Nữu nhi.

“Thôn thệ long thể? Chỉ tiếc còn chưa trưởng thành. Nếu không thật sự phiền
toái.” Đế La cười lạnh, thân ảnh thật lớn chợt lóe lên công kích.

Đế La không tốn bao nhiêu công sức, chỉ mười mấy chiêu đã có thể gắt gao chế
trụ Nữu nhi. Lúc này binh lính tinh nhuệ Thương Lan đế quốc cũng tổn thất hầu
như không còn. Bắc Đường Vũ mất đi sức chiến đấu. Tình huống hoàn toàn nằm
trong tay Đế La.

“Tên xấu xí kia, cũng chỉ dám thừa dịp Nhị ca ta không có ở đây mà đánh lén.
Có giỏi chờ Nhị ca ta trở về.” Tây Môn Vô Hận lạnh lùng quát. Một thân khiết
bạch tế tự bào phủ đầy tro bụi.

“Không cần trì hoãn thời gian thêm làm gì. Long Nhất cứu không được các ngươi
đâu.” Đế La lạnh lùng nói.

“Cái đó cũng không nhất định.” Một thanh âm chấn động vang vọng tại không
trung. Thất thải quang mang bỗng nhiên bạo trướng thành một vòng, tầng tầng ma
tộc tướng sĩ vây quanh thân nhân Long Nhất nhất thời bị một cỗ cự lực chấn bay
hơn trăm thước.

Bên trong vùng xoáy, Long Nhất mang theo chói mắt thất thải thần quang như
thiên thần hàng lâm.