Thần Ma Hệ Thống – Chương 3: Thây ma hoành hành – Botruyen

Thần Ma Hệ Thống - Chương 3: Thây ma hoành hành

– Thật là lợi hại!

Nhạc Trọng nhìn thấy thuộc tính của Bạch Cốt, trong lòng vui vẻ.

Bạch Cốt trưởng thành nhanh hơn chính bản thân Nhạc Trọng, một lần thăng cấp
liền tăng thêm sáu thuộc tính, chia đều tố chất vốn có đã siêu việt người
thường 10%. Có được một người giúp đỡ mạnh mẽ như vậy, xác suất sống sót của
hắn trong thế giới này sẽ lớn hơn vài phần.

Không hề có chút do dự, Nhạc Trọng cố nén mùi tanh tưởi từ thi thể tang thi
phát ra, đẩy mạnh bàn máy tính, mền, gối đầu trong phòng ngăn cản ở cửa cùng
cửa sổ.

Tạp vật tuy rằng không thể ngăn cản được đám tang thi tấn công, nhưng có thể
phát ra được tác dụng ngăn cản đối phương hành động chậm chạp.

Nhất cấp tang thi ngoại trừ một thân quái lực, chúng nó có một nhược điểm vô
cùng rõ ràng chính là hành động chậm chạp. Nếu không gặp phải nhiều tang thi
công kích, chỉ cần trong tay có được vũ khí dài, người thường còn có thể đối
phó chúng nó.

Chẳng qua nếu bị hơn mười tang thi vây công, vậy nhất định phải chết.

Ngăn chặn cửa phòng cùng cửa sổ, Nhạc Trọng mới thở ra một hơi. Trải qua cuộc
chiến vừa rồi khiến cho hắn thật không sao chịu nổi, nếu không phải lấy được
kỹ năng gọi về Bạch Cốt giúp đỡ, chỉ sợ lúc này hắn đã biến thành một tang
thi.

Một tang thi đi vào hoàn cảnh nhỏ hẹp như phòng này Nhạc Trọng cũng đã ứng phó
khó khăn, ba tang thi cùng tiến lên hắn căn bản không thể đánh trả.

Thở ra một hơi dài lấy lại sức, Nhạc Trọng lập tức lục tung tìm kiếm tài
nguyên có thể lợi dụng bên trong phòng. Hắn rất nhanh tìm được một bó dây
thừng dùng leo núi, một ba lô leo núi, bốn túi mì ăn liền, một nửa túi lòng đỏ
trứng.

Gian phòng túc xá nhỏ hẹp, lợi dụng được địa hình Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt
cùng liên thủ đối phó tang thi không còn gì tốt hơn. Nhưng có một vấn đề mấu
chốt, tòa lầu ký túc xá nam sinh có tám tầng, mỗi tầng có hai mươi gian phòng,
mỗi phòng có mười hai người, tổng cộng có tới một ngàn chín trăm hai mươi nam
sinh ở lại. Tuy rằng bởi vì ngày cuối tuần thật nhiều nam sinh ra ngoài, nhưng
ở lại cũng phải tới năm sáu trăm người. Nếu những người này có một phần ba bị
biến thành tang thi, như vậy cũng thập phần khủng bố.

Trọng yếu nhất là một chuyện, ký túc xá không có dư nhiều lương thực cùng nước
dự trữ. Nhạc Trọng không biết hiện tại hệ thống cung cấp nước uống có bị lây
nhiễm hay không, ngoại trừ nước trắng hắn thật không dám uống đồ vật gì khác.

Nhạc Trọng nhanh chóng sử dụng dây thừng buộc lên trên cột giường, sau đó ném
ra ngoài cửa sổ.

Chứng kiến dây thừng thuận lợi rơi xuống, Nhạc Trọng kéo băng ghế ngồi ngay
bên cửa sổ lấy kính viễn vọng nhìn ra bên ngoài, quan sát tình huống.

Bạch Cốt vẫn lưu bên cạnh hắn phụ trách cảnh giới.

Lúc này cả trường học giống như sôi trào lên, một bộ phận học sinh từ trong ký
túc xá vọt ra, phía sau họ là đám tang thi lảo đảo theo sau.

Không ít học sinh dùng tay băng bó một chỗ nào đó trên cơ thể, vẻ mặt thống
khổ, hiển nhiên đã bị thương.

Một nam sinh đang chạy băng băng không chú ý dưới chân, khi chạy ngang qua một
thi thể, đột nhiên cỗ thi thể kia đưa tay bắt lấy bắp chân của hắn kéo mạnh,
tên nam sinh kia liền bị vấp ngã trên mặt đất.

– Trương Minh cứu tôi!

Vẻ mặt nam sinh kia hoảng sợ nhìn bạn tốt chạy phía trước lớn tiếng kêu lên.

Trương Minh quay đầu lại nhìn nam sinh kia cùng đám tang thi truy theo phía
sau, trong mắt tràn ngập sợ hãi, xoay người quay đầu bỏ chạy không hề nhìn
lại.

– Trương Minh! Chu Phong! Cứu mạng! Cứu tôi!

Nam sinh kia hoảng sợ lớn tiếng thét to.

Chu Phong thân cao 1m80 nghe được tiếng cầu cứu của nam sinh kia, thoáng do
dự, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy nam sinh kia đã bị tám tang thi
học sinh bổ nhào vào trên mặt đất, điên cuồng cắn xé, chỉ còn lại thanh âm
tiếng hét thảm của người kia vọng lại.

Chu Phong nhìn thấy một màn như vậy, bị dọa đến chân mềm nhũn, sau đó cũng
không quay đầu lại hướng bên ngoài bỏ chạy.

Tám thây ma cắn xé trên người nam sinh kia, rất nhanh thanh âm tiếng hét thảm
đã biến mất.

Những nam sinh còn lại điên cuồng hướng bên ngoài bỏ chạy.

Cả vườn trường lúc này đã loạn thành một đoàn, nơi nơi đều có thể chứng kiến
có học sinh hoảng loạn chạy trốn cùng đám tang thi lảo đảo đuổi theo.

Nguyên ngoài đường không có bao nhiêu người nhưng lại đột nhiên xuất hiện thật
nhiều học sinh cùng tang thi, thỉnh thoảng có học sinh thân thể run rẩy ngã
trên mặt đất, khi đứng trở lên đã biến thành một con tang thi.

Trong sân trường tràn ngập không khí khủng hoảng.

Nhạc Trọng nhìn thấy hết thảy phát sinh phía dưới, trong lòng không khỏi rùng
mình, lúc này ở trên đường bị những học sinh chạy ra hấp dẫn đã có thật nhiều
tang thi đi ra đường lớn, trải rộng khắp các nơi.

Trên đường đi thông tiểu siêu thị của vườn trường cũng có hai mươi tang thi
đang đứng nơi đó, hoàn toàn ngăn chặn đường đến tiểu siêu thị cùng đường ra
bên ngoài trường.

Sáu nam sinh từ trong ký túc xá lao ra vừa nhìn thấy đám tang thi ngăn cản
ngay đường đi thông cửa trường liền ngừng chân lại.

Giống như cảm thấy được khí tức của người sống, sáu con tang thi chợt xoay
người hướng đám nam sinh đi tới, đường đi thông cửa trường không rộng lắm, sáu
con tang thi hoàn toàn chiếm hết bề ngang con đường, chỉ còn lưu lại khe hở
thật nhỏ.

Tám tang thi mới ăn thịt xong phía sau lúc này cũng lung la lung lay hướng sáu
người đi qua.

Lúc này cả trước sau đều bị tang thi vây kín không còn đường lui.

Trong thời điểm nguy cấp này, hai gã nam sinh vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng quát
to hướng tang thi phía trước vọt tới. Một người cầm mộc bổng trong tay đâm lên
một tang thi, đem tang thi kia đụng ngã trên mặt đất.

Người còn lại nhân cơ hội lách qua khe hở xông ra ngoài.

Học sinh kia bị chắn lại một khoảnh khắc, đã muộn một bước, bên cạnh đã có một
móng vuốt vươn ra trảo lấy cánh tay hắn, chặt chẽ nắm chặt tay hắn.

– Không! Cứu mạng! Cứu mạng!

Học sinh kia vạn phần hoảng sợ, huy động mộc bổng trong tay đập xuống, đem
cánh tay của tang thi kia nện đứt ra.

Ba tang thi còn lại thừa dịp này ôm lấy hắn, mở mồm máu hung hăng cắn lấy cổ
học sinh kia.

– A!!! Cứu mạng!!!

Học sinh kia nhất thời phát ra tiếng thét thê lương chói tai.

Ba tang thi đã chặt chẽ vây lại học sinh kia, bắt đầu cắn xé đầy huyết tinh.

Hai tang thi còn lại cũng bị mùi máu tươi hấp dẫn tới, nhào lên trên người học
sinh kia cắn xé thân thể hắn.

Tên học sinh vừa chạy thoát khỏi sáu tang thi chưa được bao xa, chợt bị tang
thi trên đường vây quanh, bao phủ trong đàn tang thi, phát ra tiếng than khóc
thê thảm.

Bốn gã học sinh còn sót lại chứng kiến một màn kia, trong hai mắt đều tràn
ngập hoảng sợ.

– Xong rồi!

Một người bị dọa đến mềm nhũn trên đất.

– Lên cây!

Một gã nam sinh thân hình cao lớn khá bình tĩnh, hắn nhìn chung quanh một
vòng, tay chân vô cùng nhanh nhẹn leo lên một cây đại thụ bên cạnh.

Nơi khu chủ giáo của đại học Vân Hoa đều gieo trồng thật nhiều cây cối tạo
hoàn cảnh xanh hóa khắp nơi.

Hai gã nam sinh còn lại tay chân cũng nhanh nhẹn lên hướng cây đại thụ kia bò
lên.

– Cứu tôi! Trần Cương! Giúp tôi một phen!

Tên nam sinh bị hù ngã bệch dưới đất theo bản năng cầu sinh đứng lên, nhìn
thấy ba người kia đang leo cây liền lớn tiếng hét to, hắn không biết leo cây.

Bị tiếng thét chói tai của nam sinh kia hấp dẫn, tang thi trong phạm vi trăm
thước liền nhìn qua, bắt đầu hướng bên này di động.

Hơn mười con tang thi hình thành đội quân cũng đủ làm cho bất cứ sự chống cự
nào trong trường đại học xé thành phấn vụn.