[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu – Chương 1 Gặp gỡ – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 2 năm trước

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu - Chương 1 Gặp gỡ

Tiếng thở dốc bao phủ toàn căn phòng karaoke hạng sang. Cô gái trẻ với thân thể trần như nhộng, chân quỳ, hai tay chống xuống dưới sàn.

Cơ thể cô nóng bừng lên, khuôn mặt cũng đỏ ửng, lấm tấm những giọt nước mắt cùng với những tiếng rên, tiếng thở của cô.

Thứ cứng cứng, nóng hổi đó cứ chọc vào bên trong cô, khiến người cô “đung đưa” theo từng nhịp. Hắn ta vịn tay vào hông cô, tiếp tục đẩy mạnh. Vì đau đớn mà cô đã phải khóc nấc lên, nài nỉ van xin hắn dứng lại.

– Làm ơn..dừng lại đi.. Xin ông! – Cô gái trẻ khóc nấc lên vì đau đớn, van xin hắn trong vô vọng.

Hắn vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, vẫn tiếp tục đẩy mạnh, nhấp liên tục vào sâu bên trong, một cách dữ dội, ngày càng nhanh hơn.

– Chẳng phải mày thích thế sao? Mày là đĩ cơ mà! – Hắn ta cười khoái chí, một tay tét mạnh vào mông cô khiến cô càng thêm sợ hãi, nước mắt chảy ra ngày một nhiều.

Không khí trong căn phòng đang ngày một nóng lên, chỉ còn lại tiếng “nhóp nhép” được tạo ra bởi sự va chạm giữa hai thứ đó, và tiếng rên la trong đau đớn, tuyệt vọng của cô gái trẻ.

Bỗng cánh cửa được mở ra bất ngờ, một thanh niên trẻ bước vào, vẻ mặt rất đỗi gấp gáp.

– Sếp… chúng ta bị sập bẫy rồi! – Cậu ta thở dốc, cố phớt lờ chuyện trước mắt.

Hắn ta vẫn nhấp từng đợt, từng đợt, dữ dội đến đáng sợ. Hắn thở hổn hển đáp lại.

– Cút ra ngoài, không thấy tao đang bận à? – Hắn càng đẩy mạnh hơn nữa.

– Nhưng sếp…! – Hắn chỉ tay ra ngoài, nhưng chưa kịp thốt thêm lời nào thì một viên đạn đã được bắn vào từ phía ngoài cửa, găm thẳng vào ngực hắn khiến hắn đổ nhào người xuống.

Tên sếp biến thái đó giật mình khi nghe tiếng súng, liền rút vật cương cứng kia ra khỏi người cô gái, cô sợ hãi với tay lấy chiếc áo khoác của mình, mệt nhọc bò xuống phía gầm bàn gần đó, ngồi im trong đó vì sợ.

Hắn với vội chiếc quần, nhưng chưa kịp mặc vào, đám người mặc vest đen liền ập vào, nhìn sơ qua cũng đủ đáng sợ.

Một tên giương súng lên và bắn thẳng vào của quý của tên biến thái, hắn đau đớn ôm nó rồi uỳ thụp xuống đất, rên la trong đau đớn. Tiện đây, hắn ta cũng hạ súng xuống trước đầu tên kia, rồi nổ súng kết liễu hắn một cách nhẹ nhàng nhất.

Cô gái trẻ sợ hãi vô cùng, liền dùng tay và bịt miệng mình lại, phòng khi không kiềm chế được bản thân mà lỡ hét lên.

Người cô nhỏ nhắn nên trốn dưới gầm bàn rất kĩ, người ngoài nhìn vào khá khó thấy. Bọn người lạ mặt và đáng sợ kia chỉ nhìn sơ qua xung quanh rồi ra hiệu bỏ đi.

Nhưng tất cả đâu thể kết thúc dễ như vậy, chúng đi, nhưng đã phóng hoả nơi này.

– Vâng. Em là Gamma. Ông chủ đã đặt “tên” tụi em như vậy. – Nụ cười của cô bé trở nên vô hồn rồi liền quay lưng bỏ đi.

Nơi này, có gì đó rất lạ. Cô có cảm giác rằng, cô sẽ phải ở đây lâu, nếu họ cho phép.

Dù rất mệt mỏi nhưng cô không thể ngủ ngay, cô cần phải lấp đầy cái dạ dày trước đã.

Cô bước nhẹ từng bước tới khu bếp, vô tình thấy chàng trai tốt bụng kia đang cầm một khay đồ ăn trên tay, chuẩn bị mang đi.

– Ồ, Erena. Tôi định mang đồ ăn vào cho cô. – Anh ta bất ngờ khi thấy cô.

Cô gật đầu cười trừ một cái rồi kéo ghế ra, ngồi xuống. Thấy vậy, anh ta cũng đặt khay đồ ăn xuống cho cô rồi ngồi xuống ghế đối diện.

– Anh là… – Cô lắp bắp hỏi.

– À. Tôi là Alpha. – Anh trả lời nhẹ nhàng.

Cô gật đầu nhẹ nhàng rồi mặt lại như suy nghĩ gì đó. Vậy Zeta là người kia, là người bí hiểm ấy..

– Cảm ơn anh… – Cô nhẹ nhàng, ngại ngùng nói với anh.

Alpha cười trừ rồi cho rằng không có gì, không cần phải khách sáo quá như vậy.

Chỉ trong vài phút đồng hồ ngồi trò chuyện và làm quen trong phòng bếp, cô mới nhận ra rằng anh mới chỉ 19 tuổi, vậy là hơn cô 2 tuổi.

Và cô cũng được biết thêm, Zeta bằng tuổi anh ta.

Cô trở về phòng sau khi lấp đầy cái dạ dày của mình, trên đường về phòng đã vô tình đụng mặt Zeta.

Anh chỉ liếc cô một cái hờ hững rồi thẳng thừng bước qua cô.

– Cảm ơn anh… – Cô nhẹ nhàng nói với anh.

Lời nói của cô đã níu anh lại một lúc. Anh đứng lại, buông lời sắt đá.

– Cứu cô chỉ là nhất thời, sẽ không có lần hai. – Anh nói một cách lạnh lùng, vô tình. – Còn việc cô ở lại, không phải việc tôi mong muốn.