Vị Thần Vô Danh – Chương 12 – Botruyen
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 2 năm trước

Vị Thần Vô Danh - Chương 12

Vô Thiên bóp mạnh bầu vú Nguyệt Hiên khiến nàng tỉ tê một hồi, khẽ mắng : ” Sao, ghen hả ?”

Hắn kéo nàng vào lòng.

– Tất nhiên rồi…

– Hừ, bây giờ ‘ người ta ‘ là người của con rồi, còn ghen nữa không ?

Nàng khẽ châm chọc.

– Vẫn ghen !

Vô Thiên thẳng thắn đáp lại.

– Ừm…Giá như…lúc đó..không phải hắn…

Có chút ngậm ngùi, uất hận nàng nhẫn nhịn bao năm…

– Mẹ, không cần đau buồn, đã có Tử Dao, có ta, còn có….cả tiểu đệ ở đây…người không cô tịch nữa …

Hắn cười hắc hắc, để ngọc thủ nàng nắm bắt lấy long trụ chống trời đang hiên ngang đứng đó…

– Hừ…ma háo sắc !

Nàng khẽ cười, tiếp tục câu chuyện dang dở.

Gia quy quy định, một khi nữ nhân trong tộc bị nam nhân khác nhìn thấy thân thể , 1 là giết hắn thủ tiết cả đời làm ni, 2 là lấy hắn !

Cả 2 điều đó nàng đều không muốn, nhưng lời thề gia quy khó thoát…

Nàng nhìn tên nam nhân dưới mặt nước, chỉ muốn 1 kiếm đâm hắn thành thịt nát, cả đời sau của nàng làm ni cô. Nhưng vì 1 tên nam nhân mà cả đời sau chỉ có thể làm ni, tự nhốt mình trong căn phòng kín….nàng không muốn vậy.

Miễn cưỡng chấp nhận đem gã về !

Ngày qua ngày, nàng chăm sóc hắn, cũng bớt đi phần nào tức giận, ôm 1 hi vọng mỏng manh vào nam nhân có thể tin tưởng.

Vô Thiên không muốn nàng nói tiếp.

Có lẽ nữ nhân bị lừa là thứ hắn đã được chứng kiến bao năm làm lão nông rồi…

– Mẹ, trả lời ta , lúc đó người có thực sự tỉnh táo không ?

Một câu hỏi như phá vỡ mộng bức đẹp đẽ cuối cùng của nàng.

– Lúc đó….giống như….bị bỏ thuốc !

Nàng bật khóc.

Câu hỏi của hắn khiến tâm trí nàng thông suốt mọi việc.

Mọi suy nghĩ níu giữ chút hơi tàn cuối cùng chấm dứt, những lời ngon ngọt, hứa hẹn, gần gũi kia đều là giả tạo. Có lẽ gã chỉ thèm muốn cơ thể nàng,…không có tình cảm gì hết !!!

Mọi thứ đã đổ vỡ, nhưng nàng bây giờ mới nhận ra sự thực.Ảo tưởng về tình cảm cuối cùng kia không thể ngăn ngọn lửa căm hận bùng lên mãnh liệt trong nàng nữa….

– Bình tĩnh !!!

1 câu nói vang lên trong đầu nàng, thanh tĩnh lại tinh thần.

Nguyệt Hiên tự lau đi nước mắt, ôm lấy Vô Thiên cùng Tử Dao.

– Mẹ, người yên tâm, Tử Dao là thuần huyết của người, cốt nhục của người,gã chỉ là kẻ xúc tác 1 phần để có Tử Dao mà thôi, một chút huyết thống cũng không có! Còn nữa…người là mẹ của nàng, cũng là mẹ ta….mà bây giờ… còn là vợ ta…

Nguyệt Hiên liếc nhìn hắn. Tại sao khi đó không phải là Vô Thiên ! Nàng chắc chắn 1 điều rằng, nam nhân của nàng bây giờ chỉ có 1 là Vô Thiên, cho dù giết tên kia, cũng sẽ là nàng tự tay làm !!!

Tử Dao ôm lấy Nguyệt Hiên, khẽ nhìn Vô Thiên.

Hắn hôn lên môi Nguyệt Hiên… 2 người hòa lấy, hòa nhập cùng 1 chỗ.

Trong lòng nàng, mọi thứ đã phơi bày rõ ràng…

Nguyệt Hiên rõ ràng cuồng nhiệt hơn ,nàng cũng chủ động hơn, phong cách bá đạo…

Xem ra…đây mới là bản chất của nàng đã bị vùi lấp bấy lâu….

– Dao Nhi….mẹ xin lỗi….đời này kiếp này….ta nhất định sẽ sống chết cũng phải bảo vệ con !!!! Không kẻ nào có thể làm con tổn thương!

– Ân, mẹ….

2 người thay nhau cưỡi ngựa ngắm trăng, tiêu dao khoái hoạt , tiếng rên rỉ du dương cùng da thịt va chạm.

Ân ái quả là phương thuốc cảm xúc tuyệt vời.

Đến khi tỉnh lại, Nguyệt Hiên cũng không có suy sụp hay đau khổ như hắn nghĩ.

‘ Xem ra ta vẫn có mị lực rất lớn nha ‘

Vô Thiên tự luyến.

Mấy ngày liền 2 nữ quấn thân, 1 chỗ không rời, cửa phòng cũng còn chưa bước ra nói chi tới cửa phủ.

Nhưng mà cũng thật buồn cười, những gia nhân bên trong phủ tuy không có tu vi, nhưng bọn hắn có chủ nhân khủng bố ah, 1 cái kết giới ngăn hàng nghìn người vây quanh Nguyệt Dao Phủ hơn 1 tuần trời.

Bọn họ cứ bên trong sinh hoạt như thường. Mà có vẻ thích thú nhất chính là mấy tên canh cửa.

Cách đó vài bước chân có tới vài ngàn người tu luyện, vậy mà bọn họ nhở nhơ như không, 1 chút đe dọa cũng chẳng có, khiến đám người bên ngoài có phần bực tức.

– Ở bên đó có chuyện gì ?

2 người,2 vẻ đẹp đối lập, 2 nơi, 2 hoàn cảnh khác nhau nhưng cùng chung 1 câu hỏi, bọn họ cũng chung 1 mục đích nữa…

Trải qua hơn 1 tháng, đám người cũng chán nản mà giải tán.

Hắn đâu có rảnh mà đi quan tâm đến bọn họ !

Trong 1 tháng này, hắn chỉ điểm cho các nàng luyện đan, cũng dạy các nàng đan phương, phối dược sao cho hợp lý.

Dù đã bị phong ấn ngàn năm nhưng hậu duệ của Phượng Tộc vẫn không làm hắn thất vọng. Các nàng đã có thể luyện được đan dược cấp 3 hoàn hảo.

~ Chồng, chúng ta ra ngoài chơi đi….

Tử Dao nũng nịu.

Hắn nhìn qua Nguyệt Hiên, nàng khẽ lắc đầu.

Vuốt cái mũi Tử Dao, hắn mới cười.

– Học hỏi mẹ em một chút !

Tử Dao quay ngoắt đầu đi, xì 1 tiếng.

Vô Thiên bế nàng kiểu công chúa , luồn tay vào váy bóp cái mông căng mẩy 1 cái mới chịu rồi cũng mang nàng ra ngoài dạo chơi.

Thấy đa số người đổ về Đấu Giá Hội, Tử Dao mới hỏi qua tin tức.

Hóa ra là Đấu Giá Hội 6 tháng 1 lần tổ chức lớn, sẽ đấu gia những thứ cực kì trân quý .

2 người cũng làm 1 vé hóng ké, hắn cũng cần xả kho đổi chút tiền…

5 thanh kiếm lấp lánh ánh lam, đều thuộc hàng hoàn mĩ không vết khuyết khiến tên khí sư lác mắt không dám đánh giá bừa.

– Yên tâm, Nhân , Tướng, Vương , Đế cảnh cầm chơi chơi có thể dùng tốt, dưới Nhân thì miễn cưỡng có thể cầm, còn trên Đế thì tùy…

Hắn nói 1 câu khiến gã khí sư liên tục gật đầu. Trình độ, đẳng cấp không bằng người ta mà còn dám đánh giá không phải là vả mặt chủ của nó sao ?

– Đại,….đại nhân, người muốn….đấu giá nó thế nào…?

– Hử…cứ qui ra vàng hết cho ta là được, linh thạch thì khỏi, ta không cần.

– Ặc…được, được ạ…

Người ta nói, những ‘ quái vật ‘ thì tính tình khó hiểu , cổ quái cũng chẳng sai mà, miễn đánh giá làm gì.

Tiếp đến là đấu giá đan dược cho 3 lọ đan mà Tử Dao tự tay luyện được ah.

Tên đan sư lần này cũng kinh ngạc không kém, tuy chỉ là đan dược tam phẩm nhưng chất lượng đến khiến gã là đan sư cấp 5 cũng phải kinh hãi.

Hoàn hảo !

Tử Dao xì 1 tiếng, cũng chỉ là hoàn hảo trong mắt hắn, không phải Vô Thiên thì nàng không vui.

– Hửm…làm sao lại dỗi rồi ?

Hắn ôm eo nàng, nhấc vào lòng mình.

– Đến khi nào thì đan dược của em mới tính là hoàn hảo ?

Nàng phụng phịu nói.

Vô Thiên tì vào vai nàng.

  • Luyện đan nói riêng, chỉ khi nào em tận dụng triệt để dược liệu, vắt kiệt tinh túy ,bài trừ tạp độc trong dược liệu mới tính là hoàn hảo, không phải cứ đan thành là quan trọng nhất.

    Tử Dao gật gù, nàng cọ cọ má mình với má hắn, thích thú cười tươi.