Vô Thường – Chương 2: Thiên Tú Cung – Botruyen

Vô Thường - Chương 2: Thiên Tú Cung

Những việc mà Đường Phong gặp phải trong suốt cuộc đời tựa như những ngọn đèn
thoáng hiện rồi tắt ngấm, từ khi sinh ra đến lúc chết đi cũng chưa gặp phải
chuyện trúc trắc gì, khiến Đường Phong có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy,
chẳng rõ qua bao lâu sau khi tiến vào luân hồi, hồn phách của hắn rốt cuộc
cũng có chút nặng nề, chậm rãi rơi xuống, cuối cùng cũng rơi xuống đáy cốc.

Tuy cảm giác đầu váng mắt hoa khiến cơ thể hắn cảm thấy khó chịu, nhưng Đường
Phong biết, đây là dấu hiệu hồn phách của mình cùng cơ thể này bắt đầu dung
hợp với nhau.

Ngưu đầu mã diện đã nói qua cho hắn biết, bởi vì trong lục đạo luân hồi có vô
số thế giới, cho nên bọn họ không đoán được Đường Phong sẽ tiến vào thế giới
nào, thậm chí ngay cả lần trọng sinh này Đường Phong sẽ biến thành nam hay nữ
không cách nào biết được.

Ngàn vạn lần đừng là nữ nhi! Đường Phong không ngừng cầu nguyện trong lòng,
nếu để hồn phách của một đại nam nhân như hắn nhập vào xác của một nữ nhi thì
không bằng chết thêm lần nữa cho rồi.

Loại cảm giác khó chịu này dần đỡ hơn một chút, tuy thế, loại đau đớn tựa như
hồn phách bị xé rách vẫn khiến người khác không chịu đựng nổi. Những kí ức
nguyên bản thuộc về cơ thể này ào đến không ngớt, trong nháy mắt liền bao phủ
toàn bộ tư duy của Đường Phong.

Đường Phong trước tiên lắng nghe thông tin quan trọng nhất, không tự chủ được
nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Là nam nhân! Thân thể mà mình thác sinh là nam nhân, trùng hợp hơn nữa là thân
thể này cũng tên Đường Phong.

Xem ra đúng là có duyên, Đường Phong không khỏi cảm khái một hồi.

Để mặc cho hồn phách cùng thân thể từ từ dung hợp, Đường Phong bắt đầu sắp xếp
lại những tin tức hỗn loạn trong đầu mình.

Thế giới này không giống với thế giới mà mình từng biết.

Nơi đây được gọi là Thiên Cương đại lục, khác với thế giới trước kia, Thiên
Cương đại lục có phong trào luyện võ, các loại tông môn lớn nhỏ, thế gia và
các thế lực hầu như đan xen với nhau, ngay cả người bình thường cũng có căn cơ
luyện võ, có điều thiên tư và sở học thì khác nhau nên phần nào hạn chế năng
lực của họ, chính vì thế, bảo sao bình quân tuổi thọ mỗi người ở Thiên Cương
đại lục không cao hơn thế giới ban đầu của hắn cho được. Người ở đây sống đến
trăm tuổi mà cơ thể vẫn khỏe mạnh, dẻo dai là chuyện rất đỗi bình thường. Nếu
có chút thành tựu thì thọ đến vài trăm tuổi cũng chẳng phải chuyện đùa.

Thân thể hiện tại của Đường Phong đang tạm trú ngụ tại Thiên Tú tông, một
trong những tông môn của đế quốc Lý Đường trên Thiên Cương đại lục.

Thiên Tú tông khác với những tông môn còn lại ở chỗ, từ tông chủ đến trưởng
lão, thậm chí cả đệ tử bình thường cũng đều là nữ nhân! Trong tông không có
bóng dáng của bất kì nam nhân nào, do có vài lý do đặc biệt nên Đường Phong
mới có thể ở lại nơi này, nhưng một thời gian nữa cũng phải rời đi.

Nếu nói cả tông môn chỉ có nữ nhân thì Thiên Cương đại lục cũng có không ít,
tỷ như Thúy Vi Phường cùng Bão Hoa Đường, tiêu chuẩn tuyển người của họ đều
giống nhau, chỉ chọn nữ, không chọn nam. Nhưng luận danh tiếng thì Thiên Tú
tông vẫn trội hơn một bâc.

Nhiều năm về trước, Thiên Tú tông là một đại tông môn tiếng tăm lẫy lừng, đệ
tử trên dưới trên cả vạn người, cao thủ nhiều không đếm xuể. Nhưng mười mấy
năm trước trải qua vụ việc “Thiên Tú thảm biến”, thực lực giảm mạnh, lại bị
các thế lực đối địch công kích không ngừng, đệ tử tông môn tổn thương vô số,
dần trở nên suy yếu. Thiên Tú tông ngày hôm nay đã không còn được như xưa nữa.

Đường Phong đang cố gắng tích hợp mấy việc trong trí nhớ bỗng nhiên ngửi thấy
một mùi hương nhàn nhạt, nghe như hương thơm trên cơ thể nữ nhân, cảm giác
được ai đó đang áp sát mình, vài sợi tóc của đối phương rũ xuống trên má khiến
hắn cảm thấy hơi ngứa.

Bên tai truyền đến một giọng nói có phần khẩn trương cùng run rẩy:

– Đường Phong, đừng trách ta, ta cũng không muốn như vậy đâu, nhưng mà Liễu
công tử đã nói… Chỉ cần ta giết được ngươi thì hắn sẽ cưới ta! Ta chỉ muốn tốt
cho đứa con trong bụng của mình thôi! Hơn nữa, người như ngươi làm sao xứng
với ta? Xin lỗi!

Nghe đối phương nói thế, Đường Phong liền khẩn trương. Thầm nghĩ lão tử vừa
mới chuyển sinh, khi không từ đâu lại chui ra một kẻ muốn giết mình? Hắn nghĩ
muốn cựa quậy, mới phát hiện cơ thể căn bản chẳng có chút khí lực nào.

Một tiếng “Xoẹt” nhỏ vang lên, Đường Phong lập tức hình dung tới cảnh một nữ
nhân đứng bên cạnh giường, chậm rãi rút thanh trường kiếm ra đâm thẳng vào
mình.

Lồng ngực phập phồng truyền đến một tia đau đớn, y thầm nghĩ nếu thật sự không
phản kháng thì e là chính mình sẽ lập tức trở lại Diêm La điện trình diện.

Không biết đến lúc Ngưu đầu mã diện nhìn thấy mình thì sẽ có cảm tưởng như thế
nào.

Tham quanThiên Cương đại lục trong một ngày? Còn được tặng kèm phiếu khứ hồi
nữa!

Tại thời điểm sinh cận kề cái chết, đầu óc Đường Phong vốn đang loạn cào cào
bỗng chốc thanh minh, khí lực từ đâu ùa đến, đột ngột mở mắt, quát lên một
tiếng:

– Tiện nhân!

Nữ tử đứng bên giường giật nảy mình, đây là lần đầu nàng giết người, tay chân
không khỏi luống cuống, lại bị tiếng rống của Đường Phong dọa, không khỏi sợ
hãi mở to mắt nhìn Đường Phong.

Bạch cốt cùng thi thể chất thành đống xuôi theo biển máu vô tận! Vô số ma quỷ
dữ tợn nhe nang múa vuốt lao về phía nàng.

– Á!

Nàng sợ hãi la lên một tiếng thảm thiết.

Đường Phong dùng chân đá trường kiếm trên tay nàng bay ra xa, nhưng nữ tử
trước mặt lại dùng ánh mắt ngây dại nhìn hắn.

Máu tươi từ miệng vết thương trên ngực lập tức trào ra, Đường Phong vội điểm
vài cái gần miệng vết thương, máu mới ngừng chảy.

– Xảy ra chuyện gì?

Ngoài phòng truyền đến vài tiếng kinh hô của nữ tử, tiếng bước chân dồn dập
ngày lúc càng gần.

Địa phương Đường Phong ở tên gọi là Yến Liễu Các, tuy rằng ở tại vị trí tương
đối hẻo lánh trong Thiên Tú Tông, thế nhưng nữ tử kia vừa kêu lên bi thảm như
vậy, tự nhiên sẽ có người nghe thấy.

Chỉ chốc lát sau, cửa phòng liền bị người nào đó một cước đá bật ra khỏi lề,
ngay sau đó bảy tám nữ tử tuổi thanh xuân dung mạo cực kỳ xinh đẹp, mặt tố y
ùa vào trong, cả đám đều nhíu sát đôi lông mày thanh tú, nhìn bốn phía xung
quanh.

Đến lúc thấy được nữ tử ngây ngốc đứng đó, trên tay vẫn duy trì tư thế cầm
kiếm, chúng nữ nhân không khỏi nghi hoặc, liền hỏi:

– Thế này là sao?

Đường Phong cố nén cảm giác đau đớn, quét mắt nhìn mấy gương mặt xinh đẹp vừa
lạ lẫm vừa quen thuộc một lượt, Đường Phong cảm giác có chút quen thuộc, nhưng
trí nhớ của thân thể này vẫn đang dung hợp với mình, trong chốc lát khó lòng
nhớ ra được.

So ra thì chút đau đớn trước ngực nào có là cái gì.

– Nàng muốn giết ta!

Đường Phong khó khăn nói ra.

– Hả?

Chúng nữ kinh ngạc, quay đầu nhìn kĩ Đường Phong, mới phát hiện trước ngực y
máu chảy đầm đìa, cơ hồ ướt đẫm nửa người.

Chúng nữ lúc này mới nhận thấy sự việc có vài phần kì quái, một thiếu nữ có vẻ
lớn tuổi nhất liền nói:

– Mau thỉnh tông chủ cùng các vị trưởng lão đến đây!

Một nữ tử đứng sau nàng lập tức chạy thẳng ra cửa.

Trong phòng bỗng chốc yên lặng như tờ, nử tử vừa ra lệnh nhìn Đường Phong một
chút liền quay ra nhìn vị sư muội như mất hồn của mình, tiến lên phía trước ôn
nhu gọi:

– Tiểu Uyển, Tiểu Uyển!

Gọi vài lần cũng không thấy nữ tử tên Tiểu Uyển có chút phản ứng nào, tay chân
nàng ta liên tục run rẩy, hai tròng mắt nguyên bản vô cùng xinh đẹp giờ khắc
này đang cấp tốc run run, sắc mặt tái nhợt vô cùng, một thần mồ hôi nhỏ thành
giọt, giống như vừa mới từ trong bồn tắm bước ra ngoài.